Vĩnh Trung

Khác với hình ảnh ngày càng trẻ trung, giọng nói của Uyên Linh trầm thấp chậm rãi hơn. Dường như không chỉ nhiều bản lĩnh sân khấu hơn, “tiểu diva” ngày nào đã trở nên đàn bà, sâu lắng hơn xưa rất nhiều.

Mười năm trước, Uyên Linh là một hiện tượng khi trở thành quán quân Vietnam Idol mùa 3. Hiện tại, cô vẫn là một tên tuổi vững vàng trong làng nhạc Việt, đã gần chạm ngưỡng diva song vẫn chừng mực tách khỏi những ồn ã để đi con đường riêng biệt.

Liveshow “Chẳng phải tình cờ” cô thực hiện cùng Lân Nhã vào một buổi chiều cuối năm 2019 cũng là một minh chứng cho lựa chọn “ít giống ai” của Linh. “Ngồi chơi chẳng làm gì, lúc chiều đã khác lúc tối rồi, nói gì đến nghe nhạc. Nghe nhạc buổi chiều, buồn không buồn quá, vui không vui quá, nó nhẹ nhàng và mênh mang”. Một giọng nam điềm tĩnh chững chạc, một giọng nữ nồng nàn mãnh liệt cùng kết hợp trong những bản tình ca, đã mang đến một buổi chiều thú vị cho nhiều khán giả sành nghe nhạc. Uyên Linh một lần nữa khẳng định giọng ca nội lực, khả năng “phiêu” rất đặc biệt cùng trình hát tiếng Anh đúng điệu nhất trong những giọng ca Việt cùng thế hệ qua hai tuyệt phẩm “Fallin’” và “Never Enough”. Và cô cũng cho thấy sự trưởng thành đầy đủ trong cảm xúc và giọng hát khi thể hiện hay đến “sởn da gà” bản “Cô đơn” của nhạc sĩ Nguyễn Ánh 9.

Lắng nghe Uyên Linh từ những ngày đầu cô bước chân vào thị trường âm nhạc, tôi không biết giọng ca khắc khoải lúc xưa liệu sẽ đổi khác ra sao nếu quan điểm về tình yêu không còn như trước? Liệu cô có thấy tiếc nuối khi đánh mất phần cảm xúc dữ dội mà trong trẻo mình từng có? “Tôi không tiếc nuối, mà thấy may mắn vì đã trải qua những tình cảm đó”, Linh chia sẻ. “Giọng hát tôi giờ đây là tổng hòa của tất cả va chạm và trải nghiệm. Tôi thích tôi hiện tại vô cùng”.

Có lẽ vì chất chứa nhiều tâm sự gom góp suốt quãng đời tuổi trẻ, cách hát của Linh thấm đẫm suy tư. Cô tự thấy những lời ca thanh xuân trong trẻo đang thịnh hành không hợp với mình. Các giọng ca khác có thể biểu diễn rất dễ thương, nhưng để Linh hát, lại thấy ngượng ngùng.

Thời đại 4.0, lối đi vào con đường âm nhạc thênh thang hơn trước. Người trẻ không cần chinh chiến ở các chương trình tài năng hay chật vật ra album để khán giả biết đến mình. Họ chỉ cần tung một sáng tác hợp thị hiếu hoặc đơn giản hơn, cover ca khúc đang “hot” là đã đủ để thu hút công chúng.

Uyên Linh không tự sáng tác, chỉ muốn đầu tư vào chuyên môn ca hát. Linh tập trung vào việc làm sao để hát hay hơn, chọn thể hiện những ca khúc nào khiến người nghe phải nhớ đến cô chứ không phải ai khác. Con đường cô bước đi tiêu tốn thời gian và công sức. Khoảng thời gian chờ giữa các sản phẩm âm nhạc của Linh khiến chính cô còn cảm giác sốt ruột. Nhưng không vì thế mà Linh vội vã. Cô vẫn mải miết kiếm tìm những sáng tác chạm đến được trái tim mình, vì như cô nói: “Bài hát hay thì có nhiều, nhưng chỉ thế thôi là chưa đủ”.

Tôi không chắc sự cầu toàn đó đến từ tính cách của Linh. Cuộc sống thường nhật của cô vẫn tồn tại những khó chịu vặt vãnh, nhưng Linh chẳng để chúng làm phiền đến bản thân. Cô yêu cuộc đời của mình dù nó không hoàn hảo. Với cá tính ấy, lại đang là một nghệ sĩ tự do, sao Linh lại phải tự gò bó? Thắc mắc ấy được Uyên Linh đón nhận bình thản, có lẽ vì bản thân cô đã có lời đáp ngay từ thuở ban đầu: “Với tôi, ca hát là tình nhân. Khi đã yêu, tôi chỉ muốn trao cho đối phương những gì tốt nhất mình có”.

Một lý do khác cho sự cẩn trọng ấy là, như Uyên Linh tự nhận, khán giả của cô không đông. Điều đó nghe có vẻ kỳ khôi. Nhớ lại “thời điểm vàng” khi cô đăng quang Vietnam Idol, ai mà không nghe nhạc Uyên Linh chứ? Những khán giả năm xưa lẽ nào lại dễ dàng bỏ rơi giọng ca mình yêu thích? Tôi vô tình quên mất chuyện sau khi trở thành quán quân, Uyên Linh chẳng vội vàng ra đĩa. Ngày ấy hay bây giờ, dù công chúng có tìm đến giọng ca khác trong khoảng thời gian Linh vắng bóng, cô vẫn nhất quyết không cho ra đời bất cứ sản phẩm âm nhạc nào khi chưa đủ độ chín. Người yêu nhạc Uyên Linh có thể không áp đảo về số lượng, đổi lại, họ có độ nhạy cảm cao, nhu cầu cảm xúc mãnh liệt. Cô chỉ sợ mình đối xử không tốt với họ. Nên thôi, có người vẫn chờ thì Linh vẫn cứ từ từ mà ra đĩa vậy.

Uyên Linh nói ai đó từng ví cô như một cây cổ thụ, càng lặng lẽ thì càng mạnh mẽ vươn cao. Cứ hoạt động mà không cần ganh đua hay chứng tỏ, chỉ cống hiến cho âm nhạc và khán giả của mình, cô lại thấy cuộc đời thoải mái.

Hơn ai hết, Linh hiểu những điều tốt đẹp chẳng dễ dàng có được mà phải dựa vào nỗ lực tự thân. Dẫu tương lai khó đoán, tôi tin con đường âm nhạc lặng lẽ của Linh sẽ tiến rất xa. Vì cái cây cổ thụ chẳng đợi ai nhắc nhở, bản năng của nó là vươn lên đón nắng mỗi ngày.

Xem thêm: