Tùng Linh
Dạo bước trên phố Grosser Hirschgraben gần dòng sông Main ở Frankfurt, tôi dừng chân trước ngôi nhà bốn tầng có treo biển Goethehaus nằm giữa con phố nhỏ. Ngôi nhà có tuổi đời hơn 400 năm này là nơi chứng kiến Johann Wolfgang von Goethe, một vĩ nhân của nền văn chương Đức, ra đời và sinh sống từ những năm giữa thế kỷ 17 đến khi trưởng thành.
Được xây dựng vào những năm 1600, ngôi nhà này được bà nội của ông, bà Cornelia Goethe, mua lại vào năm 1733. Nguyên bản của ngôi nhà với những ô cửa sổ lớn, gạch đá đỏ và tường vàng này là hai căn nhà liền kề khung gỗ theo phong cách thời trung cổ. Cha của ông, Johann Casper Goethe, đã xây dựng lại thành một căn duy nhất vào năm 1755. Trải qua những thăng trầm của lịch sử, ngôi nhà đã bị bom phá hủy trong Thế chiến II và được khôi phục lại hình dáng cũ như những gì còn được thấy ngày nay.
Nhịp sống hiện đại phía ngoài kia của thành phố Frankfurt là sự đối lập với những gì đang diễn ra trước mắt tôi: căn phòng với những bức họa và tượng hai vị thân sinh của Goethe bên những ô cửa dẫn tầm mắt tới vườn cây xanh ngắt. Tôi như lạc vào khu vườn của thế kỷ 17, nơi những luống hoa đua nhau khoe sắc bên những chiếc ghế nghỉ đầy lãng mạn. Hẳn đây phải là nơi góp phần nuôi dưỡng tâm hồn thi sĩ của chàng trai trẻ Goethe trong những năm đầu đời.
Tôi đã có những ấn tượng đầu tiên khi bước vào tầng trệt của ngôi nhà: khu bếp và hai căn phòng được trang hoàng theo phong cách baroque điển hình của đời sống tư sản thế kỷ 17. Căn bếp gần như được tái hiện đúng những gì tôi đã từng thấy trên những bức ảnh tư liệu, từ chiếc giá đựng đĩa, nồi đồng đặt trên bếp hay chiếc giá đựng khuôn làm bánh nhiều kích cỡ, hình dáng, xưa kia là nơi làm việc của đầu bếp và những cô hầu gái. “Phòng Xanh” – phòng ăn kế bên gây ấn tượng bởi lối trang trí tuyệt vời với chiếc gương baroque khung gỗ được chạm khắc cầu kỳ và bức tranh vẽ lớn đặt trên nền tường màu xanh, tạo nên một không gian thật cổ điển, quý tộc. “Phòng Vàng” là nơi tiếp khách của gia đình, nơi mẹ Goethe trưng bày những kỷ vật của ông từ Weimar trên những bức tường sơn vàng, như tên gọi của căn phòng.
Bỏ qua hành lang nối liền với cánh cửa chính nhìn ra Grosser Hirschgraben, tôi bước lên cầu thang gỗ để tới tầng tiếp theo. Mỗi căn phòng trong ngôi nhà đều là sự sắp đặt tinh tế của chủ nhân theo phong cách xuyên suốt nhưng vẫn giữ nét độc đáo. Ví như phòng Peking là điển hình không gian của giới thượng lưu Đức nhưng màu sắc của căn phòng lại lấy cảm hứng từ Trung Hoa; phòng Âm nhạc cũng với những khung tranh được chạm trổ tinh tế lưu giữ hình ảnh gia đình nhưng điểm nhấn thực sự lại là cây đàn piano hình kim tự tháp hiếm có. Đây là nơi gia đình Goethe dành thời gian với nhau để cùng chơi những bản nhạc, những bài hát quen thuộc. Những hình ảnh ấy dường như hiển hiện ra trước cùng tiếng nhạc cụ, tiếng hát, như thể chính tôi được tham gia vào buổi biểu diễn đó vậy.
Goethe không chỉ là một nhà thơ, tiểu thuyết gia, nhà viết kịch đại tài mà còn là một triết gia, nhà khoa học, một chính trị gia với số lượng tác phẩm lớn và có giá trị. Không chỉ được học kiến thức về các lĩnh vực khác nhau, Goethe còn được tham gia những buổi học khiêu vũ, đấu kiếm. Ông có niềm say mê đặc biệt với hội họa và văn học. Nhưng đó chưa phải là những yếu tố cuối cùng dẫn đến các tuyệt tác của ông. Chính những buổi biểu diễn múa rối tại gia đã truyền cảm hứng để Goethe biến tất cả đam mê ấy trở thành những trang tiểu thuyết, những vở kịch. Chiếc bàn múa rối được đặt trong một phòng riêng ở tầng cao nhất của ngôi nhà, nơi xưa kia những đứa trẻ nhà Goethe vẫn say sưa trong màn kịch rối sinh động.
Chưa khỏi choáng ngợp trước thế giới của Goethe, tôi lạc vào căn phòng màu xanh với những bức ký họa trên tường và đôi tượng thạch cao. Chính tại nơi đây, Goethe đã cho ra đời những tác phẩm đầu tiên của ông, từ thơ ca cho đến phiên bản đầu tiên của vở kịch “Faust” nổi tiếng hay cuốn tiểu thuyết “Nỗi đau của chàng Werther”. Chiếc bàn làm việc ở đó hẳn là nơi ông đã ngồi chắp bút nên từng câu chữ, vần thơ tuyệt vời. Dường như mọi thứ trong ngôi nhà, từ những bức vẽ lớn nhỏ trong bộ sưu tập của người cha, những cuốn sách, những nhân vật trung cổ trong vở múa rối, những tiếng đàn ca… đều mang đến nguồn cảm hứng bất tận cho con người đại tài này.
Nhìn ngắm căn nhà và trở lại khu vườn hoa xinh đẹp, trong tôi dâng lên những cảm xúc thật khó có thể nói hết: sự ngưỡng mộ trước một tài năng lớn của nhân loại và sự thích thú trước một ngôi nhà tuyệt đẹp mang dáng dấp của châu Âu thời trung cổ. Dù chỉ lưu lại trong chưa đầy hai tiếng đồng hồ, nhưng đây là một trong những trải nghiệm thú vị nhất trong hành trình khám phá nước Đức của tôi.
Vietnam Airlines có các chuyến bay thẳng từ Hà Nội và TP. Hồ Chí Minh đến Frankfurt. Từ trung tâm thành phố, có thể dễ dàng tìm được Goethehaus – Goethe house tại số 23-25 Grosser Hirschgraben, 60311 Frankfurt-am-Main từ những trục phố chính.