Mai Hương
Áo nổi tiếng là thiên đường của các môn thể thao mùa đông với những đỉnh núi băng giá và các khu trượt tuyết. Có lẽ bởi vậy, sẽ không quá ngạc nhiên khi người ta phát hiện ra hang băng lớn nhất thế giới ở nơi này. Sự bất ngờ là khi bạn bị choáng ngợp bởi sự kỳ vĩ của nó, vẻ đẹp lộng lẫy của những khối băng, và sự ngạc nhiên là câu hỏi vì sao tạo hóa có thể sắp đặt được những tác phẩm điêu khắc tuyệt mỹ như vậy.
Eisriesenwelt – một từ trúc trắc mà tôi không thể phát âm nổi – trong tiếng Đức có nghĩa là “Thế giới của những người băng khổng lồ”. Có chiều dài tới hơn 42km, nó là hang động băng, đá vôi lớn nhất thế giới. Eisriesenwelt được nhà thám hiểm người Áo Anton Posselt phát hiện vào năm 1879. Trước đó, chỉ có người dân địa phương mới biết đến sự tồn tại của Eisriesenwelt và họ tin rằng hang này chính là cánh cổng dẫn tới địa ngục.
Xe chỉ được đỗ ở lưng chừng núi, đoạn đường còn lại phải đi bộ. Chúng tôi leo dốc theo con đường ngoằn ngoèo xuyên núi để tới bến cáp treo. Hai cô gái đồng hành cùng tôi mang theo trang thiết bị leo núi. Họ sẽ không dùng cáp treo mà chinh phục độ cao 1.640m của hang băng theo cách riêng. Một số du khách khác chọn cách đi bộ. Sau khi vượt qua quãng đường cáp treo chỉ trong vài phút, họ sẽ phải leo bộ trong khoảng 1,5 giờ trên con đường dốc ngược.
Ra khỏi cáp treo, chúng tôi phải tiếp tục đi bộ thêm 20 phút nữa trên con đường dốc chạy vòng quanh sườn núi chênh vênh. Càng lên cao, phong cảnh xung quanh càng đẹp hút mắt. Những sườn núi đá vôi nghiêng nghiêng khô khốc chạy xuống sâu thẳm. Ngoài bụi rậm lụp xụp, chỉ có những cây thông kiên cường hiên ngang vươn thẳng bên sườn dốc.
Vừa thở hổn hển, tôi vừa liên tục ghi lại những hình ảnh hùng vĩ mở ra trước mắt. Trời hôm ấy xanh biếc. Núi trùng điệp chen nhau, gồ ghề khe rãnh như những vết chân chim trên gương mặt người già trăm tuổi. Ở những khúc quanh trống trải, có thể nhìn thấy thị trấn Werfen xinh đẹp bên dưới cùng với con sông nhỏ uốn lượn mềm mại, lấp lánh ánh nắng..
Sự hình thành băng tuyết
Eisriesenwelt nằm trong ngọn núi Hochkogel tại bang Styria của nước Áo, cách thành phố Salzburg khoảng 40km về phía nam. Nó là một hang động uốn lượn, lấp lánh với những tảng băng trôi xỉa từ trên mái xuống như lưỡi dao găm và dòng sông băng dường như bị mắc kẹt với thời gian.
Được tạo thành do những khe nứt trong núi đá vôi từ khoảng 100 triệu năm trước, lối vào hang ẩn mình trong rặng Tennengebirge, nhìn xuống thị trấn Werfen của vùng Salzburg. Không ai có thể nghĩ thiên nhiên lại tạo nên hang động kỳ thú bậc nhất này. Điều đặc biệt là nước trong hang băng hầu như không tan chảy, ngay cả khi mùa xuân tới. Vào mùa đông, nhiệt độ trong lòng núi ấm hơn, dòng khí giá lạnh bên ngoài tràn vào trong hang, giữ cho băng không tan. Mùa xuân, băng tuyết bên ngoài tan chảy, nước thấm qua các vết nứt trong đá. Gặp không khí lạnh trong hang, nước đóng băng, hình thành những bức tượng băng kỳ thú. Nhiều nhũ băng ở đây đã thành hình từ một ngàn năm trước.
Những tuyệt tác của tạo hóa
Mỗi tour trong hang băng sẽ mất khoảng hơn 1 giờ đồng hồ. Khách tham quan được lập thành từng nhóm khoảng 20-30 người với một hướng dẫn viên. Trong hang tối om, mỗi nhóm 2-3 người chỉ được phát một cái đèn cầy nhỏ để chiếu sáng lối đi nhằm bảo vệ các khối băng. Hướng dẫn viên cầm trong tay một nắm dây pháo hoa nhỏ, lần lượt thắp sáng từng dây để dẫn đường cho du khách. Mỗi khi đèn dây cháy hết và chưa kịp châm nối dây khác, chỉ còn lại ánh sáng yếu ớt của những chiếc đèn cầy trên tay, không khí như đặc quánh lại bởi bóng tối xung quanh.
Mò mẫm trong ánh sáng mờ mờ và không khí buốt giá, tôi nắm thật chắc tay vịn, theo dòng người lần qua từng bậc thang. Bắt đầu từ cột măng đá Posselt tráng lệ mang tên nhà thám hiểm đầu tiên phát hiện ra Eisriesenwelt, đi dọc theo dòng sông băng mềm mại đã ngủ quên cả ngàn năm, rồi đến một nơi gọi là Đê Băng khổng lồ cao 23m, tiếp tục băng qua lâu đài Hymir với các chuông băng lộng lẫy rủ xuống từ mái vòm. Anh hướng dẫn viên đốt lên dây pháo hoa dài để mọi người có thể chiêm ngưỡng từng công trình băng kỳ vĩ. Ánh sáng magie xanh lạnh tạo hiệu ứng, làm nổi bật từng đường nét của các khối băng diễm lệ. Điểm dừng chân cuối cùng là nơi đặt tro cốt của nhà thám hiểm hang động Alexander von Mörk. Thể theo ý nguyện, người ta để ông nằm lại mãi mãi với nơi này.
Cứ như vậy, tôi cùng dòng người trôi đi như trong mơ, qua 700 bậc thang lên và 700 bậc thang xuống lúc nào không hay. “Dàn đại phong cầm” băng đưa chúng tôi trải qua hết cảm xúc này đến cảm xúc khác. Khi là những nốt nhạc lảnh lót cao vút, lúc như khúc ca hùng tráng rồi chuyển trầm ấm như một lời tự sự…
Kết thúc hành trình, khi cánh cửa hang mở ra và ánh sáng rực rỡ tràn vào, tôi chợt bừng tỉnh khỏi cơn mơ. Một giấc mơ lộng lẫy và có thật.