Gia Linh
Xuân là mới mẻ, là rạng rỡ và nhiều màu sắc. Vì thế, năm nào vào mùa xuân tôi cũng chọn một vùng đất tràn đầy nắng gió để tận hưởng không khí tuyệt vời này. Ma rốc (Morroco) ở phía tây bắc Châu Phi là đất nước hiện lên đầu tiên trong tâm trí tôi khi nghĩ về những gam màu tươi sáng, rực rỡ như xanh da trời, đỏ hồng, trắng, cát vàng sa mạc.
Sắc xanh ở Chefchaouen
Tôi từng nghĩ một thành phố nếu chỉ có một màu sơn thì rất nhàm chán, nhưng tôi đã lầm khi đứng ở Chefchaouen. Nằm cách thủ đô Rabat 250km về phía bắc, Chefchaouen được thành lập từ thế kỷ 15. Không có những công trình kiến trúc nổi tiếng, không có thiên nhiên hùng vĩ, Chefchaouen chỉ đơn giản là một thành phố nhỏ xinh với màu xanh da trời đặc trưng, những cửa hàng lưu niệm xinh xắn, nhà hàng với những món ăn đầy màu sắc và hương vị quyến rũ. Không khí mùa xuân ở Chefchaouen rất dễ chịu, bầu trời xanh trong, ánh nắng vàng như rải mật khắp nơi và những cơn gió miên man thấm vào da thịt. Tới Chefchaouen, tôi tưởng như mình lạc vào một mê cung nhà cửa, ngõ nhỏ, phố nhỏ ngoằn ngoèo với nhiều cấp độ màu xanh khác nhau từ xanh da trời, xanh lam, xanh ngọc bích, xanh navy… Chefchaouen nhỏ lắm, đối với người đi bộ nhanh có lẽ chỉ cần một ngày là đi hết cả thành phố. Thế mà tôi nấn ná ở đây vài ngày vẫn chưa khám phá hết các ngõ ngách nhỏ, vẫn chưa chụp hết những góc lãng mạn, vẫn chưa thưởng thức hết những món ăn ngon. Đến Chefchaouen, không cần làm gì nhiều, chỉ lững thững đi bộ giữa mê cung màu xanh đã là một trải nghiệm tuyệt vời.
Đỏ hồng Marrakech
Không biết có phải do mùa xuân hay không mà khi tới Marrakech, nhìn thấy sắc đỏ hồng ngập tràn khắp nơi từ thánh đường cho đến bức tường nhà, con đường trong ngõ, tôi dường như đang nhìn thấy sắc hoa đào, sắc pháo đỏ trong kí ức Tết xưa. Marrakech là thành phố lớn thứ 4 của Ma rốc, sau Casablanca, Fes và Tangier. Trong quá khứ Marrakech từng là kinh đô của Ma rốc đến thế kỷ 13, sau đó nó vẫn là trung tâm thương mại quan trọng và là thành phố nghệ thuật của Ma rốc. Ở Marrakech, ai cũng có thể tìm thấy niềm vui và khám phá những điều thú vị của riêng mình. Những tín đồ shopping sẽ tìm thấy vô vàn đồ da, thủ công mỹ nghệ, gia vị, lụa, len, thảm ở những khu chợ tràn ngập âm thanh, ánh sáng và mùi hương. Những người yêu nghệ thuật và kiến trúc sẽ đắm chìm ở khu vườn Jardin Majorelle – Yves Saint Laurent, cung điện Bahia, học viện Hồi giáo Ben Youssef, bảo tàng Dar Si Said, lăng mộ Saadian và bảo tàng Marrakech (Museum of Marrakesh). Với ai yêu thích nhiếp ảnh thì khu phố cổ medina (tên gọi khu phố cổ có tường thành bao quanh) với những khung hình đời thường sẽ là nguồn cảm hứng bất tận. Đối với tôi, đến Marrakesh là để đi lạc vì ở đây bản đồ giấy hay GPS trên điện thoại ở khu phố cổ medina đều không thể hoạt động. Cứ một ngõ này lại thông sang một ngõ kia, lắt léo chằng chịt như mê cung. Điều thú vị rằng cho dù đi lạc chăng nữa nhưng mỗi ngõ nhỏ lại ẩn giấu một điều thú vị và bất ngờ về Marrakesh. Để mình lạc trôi ở một nơi nào đó không theo lịch trình, không theo những gì trong sách nói âu cũng là một cái thú. Marrakesh lúc đầu có thể làm tôi bối rối khi quá đông đúc và có gì đó xô bồ nhưng càng ở lâu thì thành phố này như một thế giới bí ẩn mà càng tiến sâu vào nó, càng cảm thấy khó mà dứt ra được.
Trắng lãng mạn ở Essaouira
Trái ngược với sự đông đúc, ồn ào náo nhiệt của Marrakesh và Chefchaouen, khi đến Essaouira tôi có cảm giác thư thái, vui tươi khi được nhìn thấy biển với gió thổi mát rượi và hít thở bầu không khí trong lành. Essaouira là cảng cá mòi đầu tiên trên thế giới được khám phá vào thế kỷ 16 bởi người Mogador, Bồ Đào Nha. Trong nhiều thế kỷ, Essaouira là cầu nối giao thương vùng cận sa mạc Sahara với châu Âu. Ngày nay nó chỉ còn lại một cảng cá khiêm tốn. Essaouira khá nhỏ, chỉ có vài chục đường chính, medina cũng không quá đông đúc, không nhiều ngóc ngách nên không thể đi lạc. Mọi con đường đều có thể đi tới quảng trường trung tâm. Hình ảnh đẹp nhất về Essaouira có lẽ là cả thành phố màu trắng được bao bọc bởi mảng tường thành màu hồng nhạt nằm bên bờ biển xanh. Các ngôi nhà ở Essaouira đa số được sơn màu trắng, điểm xuyết thêm một chút màu xanh, vàng rất dễ chịu và mát mắt. Những ngày ở Essaouira mỗi sáng tôi đều đi chợ và ra cảng cá, ngắm nhìn người dân mua bán rau củ quả, thịt cá tươi rói mới đánh bắt, nghe tiếng nói cười lao xao và hít hà đủ loại mùi vị quyện vào nhau rất biển, rất mặn mòi. Ở Essaouira, nắng vàng len lỏi qua những ngõ nhỏ, giếng trời, các khung cửa, hắt lên những cánh cửa gỗ chạm trổ cầu kì tạo thành những mảng sáng ma mị và cuốn hút. Ánh sáng đó cùng với những mùi hương gia vị, hương của tách trà bạc hà, với những ngôi nhà cũ kỹ mang dấu ấn của thời gian khiến cho tôi nhớ mãi.