Bài: ĐINH HẰNG
Bắt đầu năm mới tại Chile với một hành trình khám phá những điều kỳ vĩ tại đất nước xinh đẹp này.
Ngày đầu năm mới ở Chile, hai bác chủ nhà tốt bụng thiết đãi tôi bữa sáng thịnh soạn. Trên bàn có hai món truyền thống năm mới là đậu lăng và rất nhiều nho tươi. Đây là hai món ăn không thể thiếu trên bàn tiệc đêm giao thừa, khi gia đình quây quần với nhau. Bất cứ người Chile nào cầu mong thịnh vượng, giàu có và may mắn trong năm mới, đều cần ăn ít nhất một muỗng đậu lăng thật đầy.
Chile nổi tiếng với các loại rượu vang hảo hạng, uống rượu và ăn nho tươi là một truyền thống khác khi đồng hồ điểm giờ chuyển giao năm mới. Bác chủ nhà giải thích với tôi, theo truyền thống, người Chile sẽ ăn 12 trái nho. Mỗi trái nho tượng trưng cho một tháng trong năm, hương vị của trái nho chua hay ngọt sẽ quyết định tháng đó có tốt hay không. Tôi vui vẻ ăn từng quả nho trên đĩa của mình, may quá, trái nào cũng mọng nước, căng tròn và ngọt lịm.
HÒN ĐẢO CỦA NHỮNG MOAI KHỔNG LỒ
Đảo Phục Sinh (hay cách người bản địa gọi là Rapa Nui) là hòn đảo có người sinh sống và xa đất liền nhất trên hành tinh này. Nhưng nó nổi tiếng hơn cả vì đây là nơi duy nhất trên thế giới tồn tại những bức tượng Moai khổng lồ.
Sau năm giờ bay trên đường bay duy nhất từ thủ đô Santiago, ước mơ tận mắt nhìn thấy các Moai của tôi đã trở thành hiện thực. Tôi đứng trước Ahu Tongariki, công trình có nhiều Moai nhất của đảo. Trên nền của Thái Bình Dương mênh mông đang vỗ sóng, là 15 bức tượng Moai được chế tác bằng tay, đặt trên bậc đá dài gần 100m. Sự nguy nga của nó khiến Ahu Tongariki được coi là đỉnh cao của tất cả các công trình Moai linh thiêng nhất được xây dựng trên đảo Phục Sinh.
Cuộc dạo chơi ở đảo Phục Sinh là cuộc săn tìm gần một ngàn bức tượng Moai nằm khắp nơi trên đảo. Mỗi bức tượng được tạo ra nhằm tôn vinh một vị thủ lĩnh, hoặc một nhân vật quan trọng nào đó đã qua đời. Tôi leo lên sườn núi Rano Raraku, nơi cỏ mọc xanh rì, chính là “xưởng chế tác” cho ra đời phần lớn các Moai. Dù có chiều cao đa dạng từ dưới 1,5m hay đến cả 10m, các Moai đều được người Rapa Nui chạm khắc từ đá nguyên khối. El Gigante là Moai đứng đầu bảng xếp hạng khổng lồ trên đảo, với khối lượng lên tới 136 tấn, dù chưa bao giờ được hoàn thành.
Ngoài Moai, hòn đảo này còn khiến người ta mê mẩn vì thiên nhiên hùng vĩ. Đó là những vách núi đá dốc thẳng đổ xuống mặt biển, tạo thành những vịnh nhỏ êm đềm, khiến cho bình minh ngày đầu năm thật mênh mông và rực rỡ. Những hang động dẫn thẳng ra mặt biển bao la, bãi cát mịn yên bình, con người bản địa hiền hòa, và bầu không khí luôn thư thái đến lạ lùng.
LEO 25KM, NGẮM THÁP NÚI 12 TRIỆU NĂM TUỔI
Nếu muốn nhìn thấy những khung cảnh tuyệt mỹ và kỳ vĩ nhất của Chile, thì hành trình du ngoạn trong công viên quốc gia Torres del Paine sẽ đưa bạn đến từ sự choáng ngợp này tới sự kinh ngạc khác. Không chỉ người đam mê leo núi và trekking, bất cứ khách du lịch nào cũng có thể say mê ngắm sông băng khổng lồ chảy tràn xuyên qua các ngọn núi, những mặt mặt hồ màu lam ngọc trải ra bất tận, những ngọn núi phủ tuyết đã 12 triệu năm tuổi. Nhưng để thưởng ngoạn sự hùng vĩ của Torres del Paine, bạn phải chịu được thời tiết khắc nghiệt nơi đây. Kể cả là giữa mùa hè, gió vẫn có thể quật dữ dội, cái lạnh sáng sớm và ban đêm vẫn có thể khiến bạn rét run. Nhưng dù không phải là một người đam mê các môn thể thao này, bạn cũng sẽ không bao giờ hối tiếc một chuyến leo núi dài 25km lên nơi ba Tháp Núi Xanh nổi tiếng tọa lạc. Tôi sẽ không thể quên được khoảnh khắc ngồi giữa cơn mưa đá lạnh buốt trên đỉnh, mây mù dần tan và ba tháp núi màu xám hiện ra sau điệp trùng đá tảng. Ba ngọn núi granite thô ráp vươn lên giữa bầu trời trắng xóa, hoàn toàn tương phản với sự yêu kiều của mặt hồ màu xanh ngọc trong như gương bên dưới. Từng tế bào trong cơ thể tôi như run lên vì sung sướng!
SÔNG BĂNG KỲ VĨ GREY
Dù đã chiêm ngưỡng không ít sông băng đồ sộ hơn thế này, nhưng tôi vẫn bị mê mải bởi màu sắc đặc biệt của Grey. Đúng như tên gọi, trước mắt tôi là những dải băng màu xám điểm xuyết giữa bức nền băng xanh ngọc lịm người. Sông băng Grey khi vắt mình qua thung lũng giữa các ngọn núi, đã “vô tình” tích tụ và kéo theo đất đá, tạo thành màu nâu xám lạ mắt này.
Do địa hình núi chắn ngang, dòng chảy dài 28km của sông băng Grey chia làm ba nhánh rõ rệt. Địa hình đặc biệt khiến Grey hiện lên với những đường nứt gãy phức tạp. Khi trời hửng nắng, trông nó hệt như một bức thảm băng khổng lồ phủ lên dãy núi và lòng hồ với các “hoa văn” độc đáo.
Để thỏa nguyện mê mẩn vì sông băng, tôi tiếp tục đón xe đến công viên Queulat. Ngay từ trên đường cao tốc Austral là đã có thể thấy Ventisquero Colgante, một sông băng độc đáo khác, đang vắt vẻo trên núi cao. Người ta gọi Ventisquero Colgante là “sông băng treo” bởi nó nằm cheo leo 1,4 km giữa hai ngọn núi phủ đầy tuyết. Khung cảnh thực sự ngoạn mục. Thay vì tràn xuống mặt hồ như các sông băng khác, sông băng treo kết thúc bằng cách đổ xuống từ độ cao 600m, tạo thành hai thác nước cao tung bọt trắng xóa, gầm vang giữa rừng già.
Thật may mắn cho những ai có thể thưởng thức vẻ đẹp tráng lệ của tự nhiên nơi đây, vào ngày đầu tiên của năm mới.