Bài: Lâm Lê
Ảnh: Tonkin, Bá Ngọc 

Những hòn đảo hoang sơ với màu nước biển xanh màu ngọc lục bảo, những khối đá có hình thù đẹp mắt, những rặng san hô, đàn cá biển đủ màu sắc tung tăng bơi lội và đặc biệt là con đường cát độc đáo nổi lên như một dải lụa trắng giữa biển xanh làm nên những cảnh sắc mê đắm cho vịnh Vân Phong. Cho dù là địa danh du lịch nổi tiếng từ lâu, vịnh Vân Phong vẫn giữ được vẻ hoang sơ và nên thơ khiến nhiều du khách muốn quay trở lại.

Con đường cát trắng trên đảo Điệp Sơn

Dù đã thực hiện nhiều chuyến đi dọc theo Quốc lộ 1 qua nhiều tỉnh thành của Việt Nam với các phương tiện khác nhau, nhưng với tôi, cung đường ven biển chạy từ Ninh Thuận, qua Nha Trang rồi đến Phú Yên, Quy Nhơn vẫn luôn là cung đường đẹp nhất. Dọc theo cung đường biển đó, ta có thể phóng tầm mắt ra đại dương bao la để thưởng ngoạn những cảnh sắc tuyệt bích của Việt Nam. Từ vịnh Vĩnh Hy với một bên là Vườn Quốc gia Núi Chúa, một bên là vịnh biển nhìn từ trên cao đẹp như Địa Trung Hải đến vịnh Nha Trang yên bình chạy xuyên qua thành phố và tiếp tục đi theo hướng bắc khoảng 60-80 km nữa, ta sẽ đến với vịnh Vân Phong, được xem là một “eo biển kín gió” với 28 hòn đảo và các vịnh nhỏ, tạo nên những cảnh quan đặc sắc và khó có thể khám phá hết trong một, hai lần. Có lẽ vì vậy mà lâu lâu, chúng tôi lại quay trở lại để trải nghiệm những hòn đảo hoang sơ hay những điểm du lịch ít được biết đến.

Những bè nuôi tôm hùm ở vịnh Vân Phong

Có nhiều cách để trải nghiệm và khám phá vịnh Vân Phong nhưng với tôi, cách tốt nhất vẫn là… tự khám phá bằng xe hai bánh. Từ Nha Trang, chúng tôi thuê những chiếc xe máy để chạy ra vịnh Vân Phong. Bắt đầu từ làng chài Vạn Giã với cây cầu cảng cùng tên, ta có thể bắt đầu khám phá những hòn đảo nhỏ nằm rải rác trong vịnh.

Khác với vịnh Ninh Vân nổi tiếng với những khu resort cao cấp và đắt đỏ nằm biệt lập ngoài những hòn đảo giữa biển khơi và không có dân cư bản địa sinh sống, vịnh Vân Phong có nhiều bán đảo nối với đất liền, có dân cư sinh sống – chủ yếu là những làng chài hay những bè nổi nuôi tôm cá. Những hòn đảo nhỏ nằm trong vịnh Vân Phong khá gần nhau và dễ đi lại với các phương tiện công cộng, hoặc ghe thuyền đánh cá của ngư dân nếu bạn muốn thử nghiệm cảm giác “đi biển” như người bản địa, lại được chủ động thời gian hoặc ngẫu hứng trên hành trình của mình.

Ngư dân vá lưới đánh cá

Bán đảo lớn nhất ở vịnh Vân Phong là Đầm Môn với nhiều đảo lớn nhỏ và những khu rừng nguyên sinh, các bãi tắm hoang sơ với màu xanh mát mắt hay những làng chài bình yên nép mình trong bờ vịnh.

Từ cảng Đầm Môn, chúng tôi tiếp tục mua vé lên tàu để tới bãi Sơn Đừng, bãi tắm lớn và nổi tiếng nhất ở đây. Do tàu không thể cập sát bờ, chúng tôi lại tiếp tục được xuống bè để vào bờ. Chỉ có hơn chục hộ dân cư sinh sống, chủ yếu với nghề đánh cá, bãi Sơn Đừng như một làng chài nhỏ với mặt biển xanh phẳng lặng, những cơn sóng nhỏ rì rào và bãi cát trắng. Buổi trưa ở đây yên tĩnh chỉ nghe thấy tiếng phi lao rì rào trong gió. Buổi chiều muộn, chúng tôi chọn một chiếc bè nuôi hải sản và thưởng thức sản vật của biển ngay trên bè và ngắm hoàng hôn vàng rực như rưới mật lên bờ vịnh.

Nằm cách bãi Sơn Đừng không xa là đảo Cá Voi (hay còn gọi là hòn Ông), hòn đảo không có cư dân sinh sống và chỉ có duy nhất một khu resort, nơi bạn có thể chọn nghỉ dưỡng ở đây để trải nghiệm trọn vẹn một ngày trên hòn đảo. Ngoài cảm giác thư thái yên bình khi bơi lội hoặc ngâm mình trong làn nước trong xanh nhìn thấy đáy, lặn biển để ngắm san hô; bạn cũng có thể thực hiện một chuyến hiking lên ngọn đồi gần đó để khám phá thiên nhiên và chọn một vị trí đắc địa nhất để ngắm đảo Cá Voi từ trên cao.

Con đường cát trắng nối hòn Bịp, hòn Quạ và hòn Ó

Trong hành trình ngắn ngày, khó có thể khám phá hết vịnh Vân Phong và cũng để tránh cảm giác “từa tựa” nhau giữa các hòn đảo, các bãi tắm; chúng tôi chọn điểm cuối trong ba ngày khám phá vịnh là đảo Điệp Sơn (hay còn gọi là hòn Bịp theo cách đặt tên của người địa phương). Lên một chiếc tàu đánh ca của ngư dân, chúng tôi trải nghiệm cảm giác lênh đênh trên biển khoảng hơn một tiếng đồng hồ để ra đảo. Khi thủy triều bắt đầu rút dần, một con đường cát trắng bắt đầu nổi dần lên trên mặt biển xanh. Con đường dài khoảng 700m, uốn lượn quanh co như một dải lụa trắng nối ba hòn đảo nhỏ là hòn Bịp, hòn Quạ và hòn Ó. Bước đôi chân trần trên con đường cát mềm và nước biển chưa rút hết và đi hết con đường nổi lên giữa biển xanh độc đáo này là một trải nghiệm khó có thể tìm thấy trên các bãi biển Việt Nam, thậm chí là thế giới.

Đảo Điệp Sơn cũng không có người ở và dịch vụ du lịch nghỉ dưỡng, nhưng bạn có thể xin phép nhà chức trách cắm trại qua đêm, đợi bình minh lên trên hòn đảo để tận hưởng cảm giác hoang sơ và kì diệu của thiên nhiên.

Có lẽ vì cảm giác đó mà cứ sau vài năm, tôi lại muốn khám phá những hòn đảo nhỏ trong vịnh Vân Phong thêm lần nữa…