Bài & Ảnh: Long Tuyền

Không biết ở các vùng biên giới có xung đột cuộc sống sẽ như thế nào, nhưng tại các miền cho phép đón khách du lịch, thiên nhiên và cuộc sống của Pakistan bình yên và đẹp đến nao lòng. Nhất là vào mùa thu, khi những đợt gió từ rặng núi Himalaya tràn về, toàn bộ cây cối dần ngả sang màu đỏ hoặc vàng, khung cảnh ấy khiến những tay máy trở nên năng nổ hơn bao giờ hết.

Khung cảnh mùa thu thanh bình tại Pakistan

Pakistan chào đón du khách trước tiên bằng sự kiểm soát an ninh gắt gao ở sân bay, nhưng chỉ cần vào tới thủ đô Islamabad, nhịp sống pha trộn giữa sự hiện đại và vẻ bình dị sẽ khiến du khách ngạc nhiên. Được mệnh danh là thành phố giữa rừng, Islamabad phô ra vẻ đẹp bình yên với rất nhiều khoảng công viên, những hàng cây đan xen các khu phố. Từ khu trung tâm nhộn nhịp và hiện đại cho đến khu ngoại ô tĩnh lặng, tất cả đều mang hơi thở của một thành phố tôn trọng thiên nhiên. Nhưng chỉ khi lên tới Hunza Thượng (Upper Hunza), ánh mắt của du khách mới thực sự được đắm chìm trong vẻ đẹp của một nơi có thể sánh ngang với vườn địa đàng trần thế. Những rặng núi cao trùng điệp phủ tuyết trắng, phô lên vẻ đẹp lạnh lùng dưới bầu trời xanh, bên dưới là thảm thực vật đang dần ngả sang màu vàng rực rỡ. Có rất nhiều rặng núi băng tuyết vĩnh cửu trong hành trình đi dọc đất nước mến khách này, nhưng đa phần chỉ để ngắm nhìn chứ không dành cho người muốn thử sức leo trèo. Chinh phục ư? Đâu có dễ, bởi leo núi tuyết đòi hỏi kỹ năng đặc biệt cộng thêm hàng tá trang thiết bị chuyên dụng. Đã có hàng trăm, hàng nghìn người lên tới đỉnh Everest, nhưng đó là với sự hỗ trợ tối đa của lực lượng người bản địa chuyên phục vụ du khách. Còn ở đây, chỉ có vài nhóm thể thao mạo hiểm dám tổ chức cho du khách lên núi tuyết, bởi điều kiện vật chất đặc thù không cho phép dịch vụ leo núi được phát triển mạnh như phía Nepal.

Từ hàng cây phong mọc đều đặn ven thửa ruộng rau, thảm rừng đồng loạt ngả màu lá đỏ, cho tới những khóm mơ, táo, lê mọc kín vườn nhà trong làng, tất thảy đều trở nên quyến rũ bởi vẻ lãng mạn của một tiết thu đầu đông đang về. Trời chưa quá lạnh nên vẫn có thể mặc áo mỏng đi dạo khắp các ngôi làng, cũng không quá nóng để có thể rảo bước giữa các cánh đồng. Những ai nghĩ ruộng bậc thang và tường xếp đá chỉ có ở Việt Nam thì có thể sang đây để nhìn ngắm, bởi trên đất nước này, tường xếp đá có ở khắp nơi.

Trên cao nguyên Hunza, những bức tường đá miên man chạy, phân tách các thửa ruộng, bao bọc những ngôi nhà xây bằng đá, dẫn lối du khách lạc bước vào căn bếp có hương thơm nồng của trà sữa và bánh “naan” (bánh mì truyền thống). Người ta nướng bánh trên bếp củi, pha trà sữa uống từ sáng tới chiều và cũng rất vui vẻ mời du khách thưởng thức thứ đồ giải khát đặc trưng của người miền Trung Á. Trong đám cưới hay trong các cuộc vui gia đình, trà sữa là món đồ uống quen thuộc bởi đa phần người Pakistan theo đạo Hồi, không dùng bia rượu.

Khu rừng đồng loạt ngả màu lá đỏ

Rất đáng ngắm nhìn là những dòng sông băng nép mình dưới rặng núi hùng vĩ và sẽ không có gì hối tiếc khi đánh đổi gần một giờ đồng hồ ngồi xe Jeep chạy trên một trong những con đường nguy hiểm bậc nhất hành tinh, lên khu cắm trại Farry Meadow. Ở đó dù mới chớm đông nhưng tuyết đã phủ kín núi rừng, tuyết đọng trên những căn nhà gỗ và làm đông cứng dòng nước chảy từ mái xuống, trong khi đám cây rừng cứ phô lên sắc vàng tươi. Có gì đẹp bằng một gốc cây cổ thụ, phía dưới tán cây là đám rễ xù xì nhô lên khỏi tuyết trắng, đó là nơi thích hợp để lữ khách dừng chân trên dặm trường gian nan đạp tuyết về khu nhà nghỉ, nơi có bếp củi ấm cúng và bữa ăn nóng hổi chờ đón sau cả ngày rong ruổi dạo chơi.

Nhưng có lẽ những kỷ niệm đáng nhớ nhất với các du khách Việt Nam là đi vào làng để bắt gặp nụ cười thân thiện của người bản địa. Bất kể bạn là ai, dù giàu hay nghèo, nơi nào trên vùng đất này cũng có thể làm thân với những ông lão sẵn sàng trèo lên cây hái táo đem tặng và những cô cậu học sinh tò mò bám chân du khách. Ở đây táo, lê và mơ là ba loại trái cây quen thuộc, bạn có thể hỏi mua, thậm chí là hỏi xin để hái về nhiều túi trái cây trĩu nặng, ngọt ngào và tươi mát.

Cuộc sống nơi đây là vậy đấy, dường như chẳng mấy ai nhớ đến chuyện xung đột biên giới, cũng chẳng ai quan tâm ngoài kia đang có biến động gì hay thế giới thay đổi ra sao, tất cả đều thản nhiên đi đập lá rụng xuống cho bò ăn, lùa lũ dê hiếu động về chuồng và nở nụ cười rạng rỡ tặng cho khách ghé nhà những trái cây tươi mọng.

Mùa thu Pakistan thực sự khiến người ta phải nao lòng!

Xem thêm bài viết cùng chuyên mục: