Bài: Hà Mai
Ảnh: Internet
Chúng ta đang sống trong một thời đại của tốc độ. Thông báo liên tục reo, email công việc ập đến không kể giờ giấc, và áp lực phải luôn “online”, luôn hiệu quả, luôn vui vẻ đang bào mòn tinh thần ta từng ngày. Giữa nhịp sống hối hả và đầy bất định ấy, con người hơn bao giờ hết khao khát những “liều thuốc” cho tâm hồn.
Và điện ảnh, từ một hình thức giải trí đơn thuần, đang dần trở thành “vitamin tinh thần” thiết yếu – dễ tìm, dễ dùng và đầy hiệu quả. Khi ta chọn một bộ phim để xem vào cuối ngày, đó không còn là hành động “giết thời gian”, mà là một nghi thức tự chăm sóc (self-care): một cách để nạp lại năng lượng, để tìm lại sự cân bằng và kết nối với cảm xúc thật của mình.
Vitamin C (Comfort) – Liều thuốc an ủi từ sự quen thuộc
Giữa một thế giới đầy biến động, bộ não con người khao khát sự an toàn và điều có thể dự đoán được. Đó là lý do vì sao ta vẫn bật lại Friends lần thứ mười, hay xem đi xem lại những bộ phim Ghibli đã thuộc lòng từng khung hình.
Những “comfort movies” ấy không phải là dấu hiệu của sự lười biếng. Chúng là nghi thức chữa lành – nơi ta được phép tạm nghỉ, được bao bọc bởi ánh sáng dịu dàng, âm nhạc quen thuộc và những nhân vật như người bạn cũ. Khi mọi thứ ngoài kia hỗn loạn, việc quay lại với một bộ phim có kết thúc ấm áp chính là liều vitamin C cho hệ thần kinh – giúp ta thấy rằng, ít nhất trong thế giới này, vẫn có những điều tốt đẹp được sắp đặt sẵn.
Vitamin B (Belonging) – Cảm giác được thấu hiểu và không đơn độc
Giữa thời đại kết nối 24/7, cô đơn lại trở thành căn bệnh phổ biến nhất. Và điện ảnh, bằng một cách kỳ lạ, có thể chữa lành nó. Khi xem Lady Bird, ta nhận ra mình trong những cãi vã đầy yêu thương giữa mẹ và con gái. Khi xem The Secret Life of Walter Mitty, ta đồng cảm với người đàn ông mơ mộng nhưng bị kìm hãm trong khuôn khổ cuộc đời.
Điện ảnh cho ta cảm giác được nhìn thấy và được hiểu. Nó nói với ta rằng những nỗi sợ hãi, những thất bại hay mâu thuẫn nội tâm không khiến ta khác biệt – chúng khiến ta trở nên người hơn. Và chính cảm giác “mình không cô đơn trong cảm xúc này” ấy là liều vitamin B quý giá – nuôi dưỡng sự kết nối và cảm giác thuộc về trong một thế giới đang ngày càng rời rạc.
Vitamin D (Discovery) – Khi màn ảnh mở ra những chân trời mới
Không phải lúc nào ta cũng cần được an ủi. Có những ngày, ta cần một cú hích để tỉnh táo, một liều “vitamin D” cho tâm trí – D ở đây là Discovery, là sự khám phá.
Những bộ phim nặng ký như Parasite hay Decision to Leave không khiến ta thoải mái, nhưng chúng mở ra những câu hỏi về xã hội, đạo đức và bản chất con người. Chúng buộc ta phải nhìn lại: chúng ta đang sống trong thế giới nào, và đang trở thành ai?
Tương tự, những bộ phim truyền cảm hứng như Chef hay CODA mang đến liều vitamin D theo cách nhẹ nhàng hơn: chúng khơi dậy đam mê, tình yêu gia đình và niềm tin vào khả năng phi thường của con người. Đó là những liều thuốc giúp ta “sạc lại pin” cho niềm hy vọng – thứ năng lượng tinh khiết nhất để tiếp tục sống tốt hơn.
Vitamin A (Affect & Release) – Thanh tẩy cảm xúc, giải độc tâm hồn
Nhịp sống hiện đại khiến ta dễ mắc một căn bệnh khác: sự kìm nén cảm xúc. Ta giấu nỗi buồn để tỏ ra ổn, nén cơn giận để giữ hòa khí, và dần dần, ta quên mất cách “xả”. Điện ảnh chính là không gian an toàn để điều đó xảy ra.
Một bộ phim bi kịch cho phép ta khóc hết mình mà không cần lý do. Một bộ phim hài “nhảm” đúng nghĩa giúp ta cười thả ga đến quên hết áp lực. Tiếng cười, nước mắt, sự rung động – tất cả đều là quá trình “detox” tinh thần. Ta bước ra khỏi màn hình, thấy lòng nhẹ hơn, tâm trí sáng hơn, như vừa trút được lớp bụi của cả tuần dài mệt mỏi.
Xem thêm bài viết liên quan:


