Thanh Hiển
Nắng đầu thu rót xuống những triền núi Tây Bắc, đánh thức cả thung lũng Mù Cang Chải trong sắc vàng óng ả. Từ phía trên cao nhìn xuống, những thửa ruộng bậc thang xếp tầng nối tầng như những nếp váy khổng lồ của núi rừng, mềm mại và kiêu hãnh. Gió mang theo mùi thơm dịu của lúa chín, khiến bước chân tôi trên mảnh đất này cũng trở nên thong dong, như đang đi giữa một bản nhạc mùa vàng.

Mù Cang Chải, thuộc tỉnh Lào Cai, mỗi năm chỉ có hai mùa lúa chín ngắn ngủi, tháng 4 – tháng 5 và tháng 9 – tháng 10. Và tôi, với nhiều lý do, vốn thích mùa lúa tháng 9 hơn. Đó là thời điểm nắng thu còn nồng nàn nhưng hơi se lạnh đã kịp về trên những cánh rừng. Chính khoảnh khắc ấy, thiên nhiên ban tặng cho nơi này tấm áo rực rỡ nhất, cả núi rừng ngập tràn sắc vàng, xen lẫn màu xanh của nương ngô, bụi tre, những dòng suối bạc len lỏi dưới chân ruộng.
Ruộng bậc thang là một “vốn văn hoá” quý giá của miền núi, tạo nên môi trường thuận lợi để lưu giữ và phát huy những tri thức dân gian của đồng bào nơi đây. Quả thật, đi giữa Mù Cang Chải mùa vàng, tôi thấy rõ sức lao động bền bỉ, cách người dân chinh phục thiên nhiên qua từng bậc ruộng. Mỗi đường cày, mỗi gốc lúa đều gắn với mồ hôi, với ký ức bao thế hệ. Những thửa ruộng bậc thang ấy không chỉ để mưu sinh, mà còn trở thành kiệt tác để rồi ruộng bậc thang Mù Cang Chải được xếp hạng là Di tích quốc gia đặc biệt, đây là sự tôn vinh thành quả lao động của dân tộc Mông trải qua hàng trăm năm.
Bay trên mùa vàng
Con đường tôi đi uốn lượn qua đèo Khau Phạ – một trong “tứ đại đỉnh đèo” của Việt Nam bên cạnh đèo Mã Pì Lèng, Pha Đin và Ô Quy Hồ. Đứng nơi lưng chừng mây, tôi bắt gặp những cánh dù rực rỡ chao lượn trên không trung. Người ta gọi đó là “Bay trên mùa vàng” – một trải nghiệm mà nhiều du khách tìm đến để ngắm nhìn Mù Cang Chải từ trên cao. Khi gió nâng cánh dù bay lên, cả thung lũng vàng mở ra như một bức tranh sống động.
Mù Cang Chải được mệnh danh là một trong những nơi bay dù lượn hấp dẫn nhất Việt Nam. Từ góc độ của những cánh dù, tôi cảm tưởng mình sẽ là một chú chim đang tung cánh trên những cánh đồng lúa nặng quằn bông, phía xa là những dãy núi hùng vĩ. Khi cơn gió nâng bạn lên cao, bạn sẽ cảm nhận được sự phấn khích tột độ trong cái không khí trong lành và ngắm nhìn những cung đường vòng vèo như một tấm lụa. Mặc dù đây là một trò chơi mạo hiểm và kén người chơi, nhưng mình tin chắc rằng, bất kỳ ai khi đã tham gia một lần rồi đều sẽ có những kỷ niệm khó quên trong đời.

Những ngọn đồi huyền thoại
Từ Khau Phạ, tôi tiếp tục hành trình đến đồi mâm xôi và đồi móng ngựa – những điểm đến được biết đến như là một tuyệt tác ruộng bậc thang. Đồi mâm xôi nằm giữa thung lũng La Pán Tẩn, ruộng uốn cong thành vòng tròn đều đặn, tựa như chiếc mâm xôi trọn vẹn của núi rừng. Còn đồi móng ngựa ở bản Sáng Nhù, nằm cách trung tâm Mù Cang Chải chừng 2km, được đặt tên theo hình dáng những đường cong mềm mại ôm lấy triền núi tựa như hình móng ngựa độc đáo.
Trong ánh sáng buổi sớm, khi sương còn giăng mờ, những thửa ruộng ấy như được dát vàng. Từng lớp sóng lúa nối tiếp nhau, gợn lên theo gió, đẹp đến mức khó tin đó là công trình từ bàn tay con người. Tôi đứng rất lâu ở đó, không chỉ để ngắm, mà còn để cảm nhận nhịp sống của vùng cao đang chảy trong từng nhát cuốc, từng tiếng cười rộn rã của người dân vùng cao.

Trải nghiệm cùng người bản địa
Một buổi sáng, tôi chọn đi xe ôm của một người Mông bản địa để dạo quanh các bản làng. Anh chàng lái xe dáng người nhỏ nhắn, nụ cười hiền lành và vô cùng thân thiện. Vừa chở tôi đi, anh vừa kể chuyện mùa màng, về những đoàn khách từ khắp nơi tìm đến ngắm lúa chín. Anh bảo: “Khách đến nhiều thì vui, người trong bản có thêm thu nhập, trẻ con cũng quen nói chuyện với người miền xuôi hơn.” Anh chia sẻ thêm hết mùa lúa, anh cùng những người trạc tuổi đi làm việc trên các tỉnh miền núi phía Bắc, đến mùa du lịch lại quay về để chở các du khách đến những địa điểm tuyệt đẹp.
Thật vậy, khi mùa lúa đến, nhịp sống nơi đây cũng trở nên rộn ràng hơn thường ngày. Tôi dễ dàng bắt gặp những ngôi nhà sàn gọn gàng, tầng dưới vốn để đồ đạc nay được dọn dẹp, xếp đầy quần áo và vật dụng của cả gia đình, nhường không gian để làm homestay đón khách phương xa. Trong một tháng mùa vàng ngắn ngủi, bà con bận rộn hơn, tất bật chuẩn bị những gì tốt nhất để khách có thể cảm nhận trọn vẹn sự ấm áp và hiếu khách của vùng cao. Mỗi bước chân du khách đến đây không chỉ là để thưởng ngoạn cảnh sắc, mà còn là cách chung tay giúp du lịch Mù Cang Chải phát triển, để đời sống của người dân thêm đủ đầy.

Mỗi mùa lúa, khách du lịch lại tìm về Mù Cang Chải, mang theo sự nhộn nhịp cho một vùng đất vốn yên bình. Hết mùa lúa, cuộc sống trở về với nhịp thường ngày giản dị – lên nương, vào rừng, đi chợ phiên. Nhưng chính sự chân thành của người dân đã khiến du khách muốn quay lại.
Ai đã từng đến đây đều mang về một mùa vàng cho riêng mình, mùa vàng trong ký ức, trong tâm hồn, để rồi hẹn một ngày trở lại. Và tôi tin Mù Cang Chải sẽ còn giữ mãi sắc vàng ấy, không chỉ trên những thửa ruộng bậc thang, mà còn trong tình người, trong bản sắc của miền núi Tây Bắc.
Xem thêm bài viết liên quan: