Bài: Minh Thúy
Ảnh: Internet
Vào đêm rằm tháng Tám, khi cả gia đình quây quần bên mâm cỗ, hoạt động ý nghĩa và nên thơ nhất chính là cùng nhau “trông trăng”. Vầng trăng tròn và sáng vằng vặc không chỉ là một hiện tượng thiên văn, mà còn là biểu tượng của sự đoàn viên, của những hoài niệm và là nơi gửi gắm biết bao câu chuyện cổ tích. Điện ảnh – với sức mạnh kể chuyện bằng hình ảnh – cũng luôn bị cuốn hút bởi vẻ đẹp ấy. Trong đêm Trung Thu này, sau khi thưởng thức bánh và trà, hãy cùng người thân khám phá những thước phim nơi mặt trăng không chỉ hiện diện như một thiên thể, mà trở thành một nhân vật giàu cảm xúc.
Over the Moon (2020) – Mặt trăng của niềm tin và ký ức
Hiếm có bộ phim nào gắn với tinh thần Trung Thu nhiều như Over the Moon. Tác phẩm hoạt hình của Netflix như một lá thư tình gửi đến truyền thuyết Hằng Nga và chú thỏ ngọc. Với cô bé Fei Fei, mặt trăng không phải là khối đá xa xôi, mà là đích đến của hành trình được xây bằng tình yêu và niềm tin.

Trong phim, mặt trăng trở thành biểu tượng cho ký ức về người mẹ đã khuất và cho một tình yêu vĩnh cửu. Vương quốc huyền ảo của Hằng Nga không chỉ là nơi tưởng tượng, mà còn là không gian để chữa lành, để học cách đối mặt với mất mát và mở lòng với những yêu thương mới. Đây là bộ phim lý tưởng để cả gia đình cùng xem và cùng tin vào những điều kỳ diệu.
E.T. the Extra-Terrestrial (1982) – Mặt trăng của phép màu và tình bạn
Hình ảnh cậu bé Elliott chở E.T. trên xe đạp bay ngang qua vầng trăng tròn đã trở thành một trong những khoảnh khắc biểu tượng nhất của điện ảnh. Trong kiệt tác của Steven Spielberg, mặt trăng không phải là đích đến, mà là phông nền cho phép màu xảy ra.

Ở đây, vầng trăng tượng trưng cho sự kết nối kỳ diệu giữa hai thế giới – một cậu bé cô đơn và một sinh vật lạc loài. Nó chứng kiến một tình bạn thuần khiết, vượt qua mọi rào cản ngôn ngữ và chủng loài. Vầng trăng trong E.T. chính là vầng trăng của tuổi thơ: nơi ta lần đầu nhận ra vũ trụ còn ẩn chứa biết bao điều vượt xa trí tưởng tượng.
Moon (2009) – Mặt trăng của sự cô độc và bản thể
Khác hẳn sự rực rỡ hay huyền ảo, bộ phim khoa học viễn tưởng độc lập Moon của Duncan Jones khắc họa mặt trăng như biểu tượng của sự cô độc tận cùng. Phi hành gia Sam Bell phải sống một mình suốt ba năm trong trạm khai thác trên mặt trăng, với người bạn duy nhất là một trí tuệ nhân tạo.

Mặt trăng trong Moon là khoảng không mênh mông, im lặng và lạnh lẽo, phản chiếu sự trống rỗng và khủng hoảng bản sắc của nhân vật chính. Bộ phim đặt ra những câu hỏi sâu sắc về ký ức, về hiện thực và về ý nghĩa của việc làm người. Xem Moon vào đêm Trung Thu có thể là trải nghiệm chiêm nghiệm, nhắc ta trân trọng sự đoàn viên và kết nối mà mình đang có dưới ánh trăng nơi Trái Đất.
A Trip to the Moon (1902) – Mặt trăng của trí tưởng tượng
Nếu quay ngược về thuở sơ khai của điện ảnh, A Trip to the Moon của Georges Méliès là minh chứng rằng mặt trăng luôn là nguồn cảm hứng bất tận. Hình ảnh con tàu vũ trụ đâm thẳng vào mắt “người mặt trăng” đã trở thành bất tử, mở ra kỷ nguyên mới cho điện ảnh khoa học viễn tưởng.

Trong bộ phim câm ngắn này, mặt trăng tượng trưng cho trí tưởng tượng không giới hạn và khát khao phiêu lưu của con người. Nó mang sự ngây thơ, lạc quan của thời kỳ đầu khi nhân loại còn mơ mộng về vũ trụ. Xem lại bộ phim hơn trăm năm tuổi ấy cũng giống như đọc một câu chuyện cổ tích bằng hình ảnh – nhắc ta nhớ rằng mơ ước luôn là chất liệu nuôi dưỡng điện ảnh và đời sống.
Mỗi bộ phim lại kể một câu chuyện riêng về vầng trăng, cũng như mỗi chúng ta đều có những cảm nhận khác nhau trong đêm rằm. Trong Trung Thu này, hãy thử chọn một tác phẩm để cùng xem sau khi quây quần bên gia đình. Biết đâu, vầng trăng trên màn ảnh sẽ kết nối với vầng trăng ngoài kia và kể cho bạn nghe một câu chuyện còn diệu kỳ hơn nữa.
Xem thêm bài viết liên quan: