Phạm Phương

Trong tiếng còi tàu vang giữa sớm thu, “Hà Nội 5 cửa ô” khởi hành, mở ra một nhịp điệu khác của thành phố. Sau khung cửa kính, Hà Nội hiện lên chậm rãi, lắng sâu, như thể mỗi mái ngói, mỗi nhịp cầu đều thì thầm câu chuyện riêng.

Ký ức trong chuyển động

Sáng thu Hà Nội, thành phố khoác lên mình lớp áo mỏng, êm dịu mà bảng lảng. Đúng 8 giờ sáng, từ ga trung tâm, đoàn tàu hai tầng mang tên Hà Nội 5 cửa ô khẽ khàng chuyển bánh. Tiếng còi dài ngân vang, không chỉ báo hiệu khởi hành mà còn đánh thức những âm thanh quen thuộc từng gắn bó với nhiều thế hệ. Ngồi trong khoang tàu, phóng tầm mắt qua khung kính rộng, hành khách có cảm giác như thời gian đang chậm lại, nhường chỗ cho những dấu vết xưa cũ ùa về.

Ngoài cửa sổ, thành phố quen thuộc bỗng hiện ra trong một dáng hình mới. Ở tầng một, ánh sáng vàng ấm hòa vào những chi tiết gỗ nâu, hoa văn gợi nhớ hơi thở xưa cũ. Trên tầng hai, mái vòm cong mở ra khoảng trời rộng, nơi nắng sớm len qua tán cây, rắc xuống dòng sông Hồng những vệt sáng lấp lánh. Ngồi ở đó, người ta không chỉ ngắm cảnh mà như đang sống trong một thước phim chuyển động.

Mỗi toa tàu được đặt tên theo những cửa ô cũ: Ô Quan Chưởng, Ô Cầu Dền, Ô Đống Mác, Ô Cầu Giấy, Ô Chợ Dừa. Những cái tên giản dị mà gợi nhắc cả một quá khứ Thăng Long nghìn năm. Trên hành trình ấy, tiếng quan họ bỗng ngân lên, xen lẫn điệu xẩm dịu dàng. Cùng với chén trà sen, miếng cốm dẻo thơm, trải nghiệm trên tàu trở thành sự hòa quyện của vị giác, thính giác và thị giác.

Không gian bên trong cũng gợi mở nhiều góc ngắm. Du khách trẻ tuổi hào hứng ghi lại từng khoảnh khắc, trong khi người lớn tuổi lại lặng lẽ nhìn ra ngoài, thả hồn theo phố phường quen thuộc bỗng trở nên xa gần khác lạ. Nhịp sống vội vã dường như tan biến, nhường chỗ cho một Hà Nội trầm tĩnh, dịu dàng.

Justin Adams, du khách đến từ New York, chia sẻ: “Thật bất ngờ. Phải nói là chuyến tàu rất đẹp. Tôi có lên tầng 2 và thưởng thức trần tàu hình vòm. Từ đó, tôi có thể nhìn thấy bầu trời và mọi thứ đều vô cùng tuyệt vời”.

Khi tàu lướt qua cầu Long Biên, cây cầu trăm tuổi in bóng xuống dòng Hồng hà đỏ sẫm. Khoảnh khắc ấy khiến nhiều hành khách lặng đi, như nghe thấy nhịp sắt thép hòa cùng hơi thở thời gian – vừa mạnh mẽ vừa bảng lảng.

Âm vang thành phố và nhịp sống hôm nay

Hành trình của Hà Nội 5 cửa ô không chỉ là ngắm phố phường từ một góc nhìn khác. Đây còn là chuyến tàu của sự kết nối: để người dân thủ đô tìm lại hình ảnh đã xa, và để du khách phương xa chạm tay vào mạch sống văn hóa nơi đất kinh kỳ.

Chị Tào Khánh Chi, Giám đốc vận hành dự án tàu “Hà Nội 5 cửa ô”, chia sẻ: “Đây là sản phẩm du lịch đầu tiên tại Việt Nam, khai thác trọn vẹn 4 giá trị văn hóa – kiến trúc – ẩm thực và âm nhạc, trong một không gian tàu hỏa độc bản. Với định hướng là slow travel (du lịch chậm), thì đoàn tàu không chỉ đưa quý khách từ điểm A tới điểm B, mà còn mời thong dong, thả mình vào những trải nghiệm cảm xúc. Kết nối di sản bằng nhịp điệu từ tốn và sâu lắng”.

Chuyến tàu dừng chân ở ga Từ Sơn, Bắc Ninh. Từ đây, hành khách được đưa đến Đền Đô – nơi thờ tám vị vua triều Lý. Giữa bóng cổ thụ tỏa rợp, mái đao cong soi bóng xuống hồ bán nguyệt, để sự tĩnh lặng lan vào từng bước chân. Với nhiều người, khoảng dừng ấy không chỉ là tham quan, mà là dịp chạm vào chiều sâu lịch sử, một nốt lặng thiêng trong bản nhạc hành trình.

Đoàn tàu hiện có hai khung giờ cố định mỗi ngày. Chuyến sáng khởi hành từ ga Hà Nội lúc 8 giờ, đưa khách qua Long Biên, Gia Lâm, Yên Viên rồi dừng ở Từ Sơn khi nắng đã lên cao, và trở lại thủ đô vào khoảng 11 giờ rưỡi. Buổi chiều, tàu khởi hành lúc 13 giờ 30, kết thúc vào 17 giờ khi ánh hoàng hôn vừa phủ xuống thành phố.

Trong suốt hành trình, du khách có thể nhâm nhi cốm thơm dẻo, bánh rán ngọt nhẹ, thưởng trà sen, lắng nghe quan họ hay thả mình qua khung cửa kính để ngắm thành phố trong dáng hình chậm rãi. Khi tàu đưa khách quay lại ga trung tâm, Hà Nội đã lên đèn. Ánh sáng đêm phản chiếu trên ô cửa tàu, như thêu lên bức tranh thành phố một lớp lấp lánh khác, để dư âm của chuyến đi còn neo mãi trong lòng người.