Nam Hoa
Cách thành phố biển Phan Thiết khoảng 30km về phía nam là Khu bảo tồn thiên nhiên Tà Kóu – huyện Hàm Thuận Nam, Bình Thuận. Bưng Thị – khu vực có nhiều điều kì thú thuộc khu bảo tồn này – là đích đến của chúng tôi trên hành trình đi bằng xe máy khám phá cảnh quan nơi đây.

Vòng vèo qua con đường nhỏ đi dần ra khỏi những cụm dân cư, xuyên qua rẫy thanh long đang trổ hoa, rừng đã xanh ngắt trước mắt. Bưng Thị, cái tên của vùng rừng này vốn xuất phát từ việc có rất nhiều cây thị mọc giữa những động cát trắng trải dài bên cạnh hệ đầm lầy (bưng) nước lợ lớn gần chân núi Tà Kóu. Có 4 động cát chính, dài và hẹp chạy ngoằn ngoèo xung quanh hệ đầm lầy giữa rừng Tà Kóu, nhìn từ trên cao xuống giống như mấy luống khoai khổng lồ giữa cánh đồng. Động cát hơi gồ cao lên ở giữa, mọc trên đó là những bụi cây gai lúp xúp – đặc trưng của hệ sinh thái xavan (savane). Dọc hai bên rìa động cát, đất hơi trũng xuống là dải rừng khộp. Bên bờ đầm lầy là hệ dây leo mọc chằng chịt với đủ các loại: rau dớn, dây nắp ấm leo, dây bìm (tơ hồng)… còn trên mặt đầm lầy mọc đầy loại cỏ thân cao có hoa vàng, dập dờn theo từng cơn gió đang say mê trong vũ điệu hoang dã. Thật là một vùng rừng kì lạ bởi có đến 3 hệ sinh thái kề nhau: xavan – rừng khộp – đầm lầy nước lợ.
Chúng tôi thận trọng vượt qua con đường mòn đầy cát khoảng 2km thì tới chốt kiểm lâm Bưng Thị. Đây chính là điểm hạ trại và nghỉ đêm trong rừng. Có một lạch suối nhỏ nước ngọt và mát, trong vắt len lỏi dọc bờ đầm. Tại khu vực này, người ta còn phát hiện ra nguồn nước khoáng nóng từ năm 1997. Khi đoàn khảo sát địa chất khoan một mũi thăm dò, nước nóng cứ phun lên từ giếng khoan ấy cho đến ngày nay.

Cạnh nguồn nước, một hồ nhân tạo nhỏ chứa nước nóng đã được tạo nên để du khách ngâm mình thư giãn. Ngoài ra, còn một vài điểm ngâm chân nước nóng cho du khách. Chúng tôi dựng lều, căng võng bên gốc cây găng lớn gần hồ nước nóng và nhóm than để nướng thịt gà. Rừng vắng, chỉ có hai anh em cùng “thằng” Tăng – chú chó nhỏ của tôi – bên đống lửa. Chúng tôi thay nhau vừa canh lửa, vừa nhào xuống ngâm mình trong hồ nước khoáng nóng giữa đất trời. Một điều kì lạ nữa, giữa vùng nước khoáng nóng và lợ dưới lòng đất, người ta lại khoan được một giếng nước ngọt và mát lạnh. Sau 3 lần ngâm nước khoáng nóng và tráng người bằng nước ngọt mát lạnh, chúng tôi thưởng thức bữa tối trong không gian núi rừng hoang sơ mà tĩnh lặng.

Ngày hôm sau, lũ chim rừng đánh thức tôi từ rất sớm. Thằng Tăng đã lỉnh đi chơi từ lúc nào, tôi trèo lên ngôi tháp quan sát của chốt kiểm lâm để ngắm bình minh. Mặt trời đỏ rực len qua những đụn mây, tưới những tia nắng vàng xuống núi rừng. Mây trắng bồng bềnh phủ kín đỉnh Tà Kóu. Nghe tiếng thằng Tăng sủa xa xa, tôi lần theo vết chân nó, thấy cu cậu đang chõ mõm lên một thân cây mà sủa, chắc lại vừa thấy một chú sóc nào đó vụt qua.
Đi dạo trên con đường mòn giữa động cát và đầm lầy, tôi mải mê ngắm những bụi cỏ thân cao có bông hoa vàng hoặc nụ hoa khô đen trĩu nặng sương đêm như những cô gái mang chuỗi ngọc trang sức, nắm tay nhau nhún nhảy bên bờ đầm lầy. Hồ nước nóng bốc khói nghi ngút giữa buổi sớm tinh khôi. Tôi đứng ngây ra thưởng thức vẻ đẹp ma mị trong làn khói ấy, cho tới khi giật mình nghe tiếng gọi của bạn đồng hành. Sau khi dùng bữa sáng bằng mì tôm với rau rừng, chúng tôi tiếp tục tha thẩn trong rừng, hái được mấy quả bứa chín đỏ, cùng mấy cành hoa nắp ấm đực để về phơi khô hãm trà uống. Thỉnh thoảng bọn sóc lại phóng vụt qua trên các cành cây làm thằng Tăng sủa ầm lên một chặp.

Rời khỏi rừng, lòng tôi cứ mãi bâng khuâng. Tôi vừa muốn Bưng Thị được biết đến nhiều hơn để phát triển du lịch sinh thái, lại vừa muốn nơi đây giữ được vẻ hoang sơ như nàng sơn nữ với nét duyên thầm.
Khu bảo tồn thiên nhiên Tà Kóu có tổng diện tích hơn 11.000ha, trong đó vùng núi Tà Kóu chiếm khoảng 1.100ha và rừng trên đất thấp ven biển khoảng hơn 10.700ha.
Xem thêm bài viết cùng chuyên mục: