Nguyễn Thành Nhân
“Tôi xa Hà Nội năm lên mười tám khi vừa biết yêu” – đó là câu hát đầu tiên trong bài hát “Nỗi lòng người đi”. Còn nếu như để nói về “Tâm hồn người đến” tôi xin dành câu đầu tiên cho bài hát, đó chính là: “Tôi thăm Hà Nội, đôi mươi vừa tới”. Đúng, lần đầu tiên tôi biết đến Hà Nội là mùa thu năm 2020, sau khi đạt được giải thưởng Sinh viên tiêu biểu và nắm lấy cơ hội ra thăm Thủ Đô, gặp gỡ những người bạn mới. Nhưng, để cô đọng lại vẻ đẹp của mùa thu Hà Nội, tôi xin gửi gắm đến mọi người…
Mùa thu Hà Nội là cả một bầu trời nghệ thuật

Ngay từ khi bước bước chân đầu tiên xuống mảnh đất này, cầm trên tay một chiếc máy ảnh, tôi từ từ đưa máy lên và: Ồ, hình như chỉ cần đưa máy ảnh lên là có ảnh đẹp. Cái suy nghĩ này nghe có vẻ giống khẩu hiệu quảng cáo. Nhưng thực tế nó là như vậy, những ngã tư với dòng người chạy qua, anh bạn trạc tuổi tôi đang loay hay thử giày hay hình ảnh làm việc hăng say giữa những đôi giày cần được trau chuốt lại của một cô trên con phố tấp nập. Tôi tưởng chừng như đó là một bức tranh đầy tính nghệ thuật, được cách điệu theo từng mảng nhỏ trông có vẻ rất hài hoà. Mãi đến bây giờ, khi theo dõi những trang thông tin, hình ảnh về Hà Nội, tôi vẫn luôn hỏi cho mình một câu hỏi rằng: “Vì sao góc nào của Hà Nội khi lên ảnh, đều mang một nét riêng biệt mà ai cũng có thể nhận ra rằng đó chính là Hà Nội”.
Mùa thu Hà Nội là dư vị của ẩm thực nơi đây

Loanh quanh chợ Ngọc Hà, tôi dừng chân tại một quán bán Bún chả. Tôi cảm thấy là lạ khi món bún này được ăn bằng cách chấm. Đúng là với những nguyên liệu như vậy, tôi chưa bao giờ được ăn theo cách chấm. Thế mà, với cái tiết trời lành lạnh của mùa thu ở đây, vị ngon của chả thơm lừng vừa được lấy ra từ khỏi bếp than. Chua, cay, mặn ngọt đều có đủ. Tôi cảm thấy món ăn này như khiến tôi trở thành người Hà Nội từ bao giờ – tôi thưởng thức món ăn như chính món quen hàng ngày.
Cốm – Lần đầu tiên được nếm thử cốm Hà Nội, tôi thực sự bị chinh phục bởi hương thơm dẻo ngọt, thanh mát đến lạ thường. Hạt cốm xanh ngọc, tròn mẩy như những viên ngọc nhỏ, tan dần trong miệng, để lại dư vị ngọt ngào khó quên. Tôi thưởng thức cốm trong một buổi chiều thu dịu dàng, ngồi bên hồ Hoàn Kiếm. Và tất nhiên khi rời Hà Nội, tôi không quên mua về để làm quà.
Sau khi dạo quanh khu phố cổ, tôi thưởng cho mình một ly cà phê trứng ở một quán cà phê nằm khiêm nhường sâu trong một con ngõ nhỏ tại phố Nguyễn Hữu Huân. Ly cà phê nóng hổi được đặt trước mặt tôi, lớp bọt trứng béo ngậy phủ kín mặt ly. Nhấp một ngụm, vị đắng của cà phê quyện với vị ngọt béo của trứng tan chảy trong miệng, làm ấm lòng tôi trong tiết trời se lạnh. Mùa thu Hà Nội của tôi ở đây rồi!
Mùa thu Hà Nội là màu vàng của những khung trời đầy lãng mạn

Vẫn nhớ như in buổi sáng hôm ấy, tôi dậy sớm hơn cả báo thức để khám phá Hà Nội trước khi bắt đầu đi vào những hoạt động của ngày mới. Tôi cảm thấy bất ngờ vì mùa thu ở đây nắng đến sớm lắm. Trong cái se lạnh, những tia nắng len lỏi nhẹ nhàng qua từng tán lá vàng, nhuộm lên một màu tươi mới mà lãng mạn cho Thủ Đô. Tôi nghĩ cho mình một vài câu thơ: “Tôi muốn nhuộm vàng trong nắng mùa thu/ Để trở thành một phần của Hà Nội”.
Và khi chiều đến, khoảnh khắc của buổi chiều tà bao trùm quanh Hồ Tây khiến nơi này trở nên thơ mộng hơn bao giờ hết. Nhìn từng người nán lại ven hồ, chọn riêng cho mình một góc trời để chụp ảnh, lưu lại những khoảnh khắc của hoàng hôn, tôi thấy một khung cảnh đầy bình yên – bình yên trong lòng – bình yên của cảnh sắc – bình yên của một vùng trời Hà Nội.
Và, mùa thu Hà Nội là những ngày tự hào của tuổi trẻ

Như phần đầu chia sẻ, tôi cảm thấy may mắn khi được chọn làm sinh viên tiểu biểu đại điện cho cố đô ra thăm Hà Nội. Càng may mắn hơn khi bạn cùng phòng là người Hà Nội, đi qua từng địa điểm, tôi thấy mình đặc biệt hơn các bạn khác vì đã có một hướng dẫn viên đi chung.
Tôi tự hào vì được dâng hương lên Bác, được vào Phủ Chủ Tịch, được gặp mặt Phó Chủ Tịch Nước Đặng Thị Ngọc Thịnh ở thời điểm bấy giờ… Tất cả như một kỉ niệm đẹp mà tôi sẽ không bao giờ quên được khi nhắc đến mùa thu Hà Nội.
Nếm vị của nắng, hướng mặt ngược chiều gió hay tắm mình dưới bầu trời hoàng hôn – Đó là những gì tôi mong muốn được làm ngay bây giờ khi viết về mùa thu Hà Nội. Đơn giản như thế thôi!