HELLOPINE

“Cảm xúc” là một trong những đặc ân của con người. Còn thấy buồn vui giận hờn để thấy mình vẫn còn là một sinh mệnh còn kết nối với nhân gian.

Mỗi người lại sẽ có một tính cách riêng để chạm vào những phần cảm xúc họ mong muốn. Với mình, cảm xúc thật nhất sẽ bộc lộ trước những điều tươi đẹp trong sự yên bình.

Mình đến với Nha Trang và ở thật lâu ở nơi này bởi vì những lẽ đó. Thành phố biển nơi đây như thiên đường hiện lên trong mắt mình. Những bờ biển dài như ngọc cùng những dãy núi xanh mướt ôm lấy một thành phố.

Mỗi buỗi sáng sớm, mình sẽ được ngắm bình minh có khi đỏ hồng mộng mị, có khi vàng rực phơi trên ánh biển óng ánh. Ngồi trên bãi cát, tiếng sóng, tiếng gió nơi đây cứ như một liều detox đắt đỏ – mà lại miễn phí ai đến thăm cũng có thể dùng. Mình hay nghe rằng người Nha Trang buồn buồn thì hay ra ngồi bên bờ biển, chắc hằn rằng sẽ nguôi ngoai vì có sóng, có gió cuốn đi.

Bỗng có một ngày, tự dưng thấy cuộc sống đang dúi vào tay nhiều bộn bề quá, mình mong chúng ta có thể tìm về với biển, lắng nghe những thanh âm của tự nhiên rồi ngước lên bầu trời cao xanh. Để thấy cuộc sống vẫn còn luôn tươi đẹp và quý giá vô cùng.

Bài viết và video clip nằm trong khuôn khổ cuộc thi “Chạm vào cảm xúc” do Fanpage Tạp chí Heritage tổ chức. Độc giả quan tâm có thể tìm hiểu về cuộc thi tại đây.