Bài HẰNG NGA
Ảnh INTERNET
Những trào lưu thẩm mỹ sinh ra từ đô thị đóng vai trò quan trọng và trở thành nguồn cảm hứng chính để các nhà mốt thế giới tạo nên vô số xu hướng và phong cách cốt lõi trong ngành thời trang.

Urban chic phóng khoáng
“Urban chic” là phong cách thời trang gắn liền với những cô nàng thành thị hiện đại. Họ hiểu rõ về phong cách cá nhân, không cần phô trương mà vẫn toát lên vẻ ấn tượng. Tính “urban” (thành thị) trong phong cách này đề cập đến một nét thẩm mỹ riêng biệt, bắt nguồn từ dòng chảy xã hội và hòa trộn với các tiểu văn hóa đường phố khác như nhạc punk, hip-hop hay graffiti để thể hiện tinh thần tự do. Từ “chic” xuất hiện trong tiếng Pháp khoảng năm 1966, nổi bật là sự kiện Yves Saint Laurent cho ra mắt thiết kế kinh điển Le Smoking, bộ vest đầu tiên dành cho phụ nữ, mang phong cách “chic” lan tỏa toàn cầu.
Như vậy, urban chic là phong cách kết hợp tinh thần năng động với các yếu tố sang trọng của trang phục may đo thủ công. Những cô gái theo đuổi phong cách này yêu thích kiểu phối đồ nhiều lớp để tạo chiều sâu cho trang phục. Ta có thể mặc quần jeans với áo khoác blazer hay áo sơ mi, hay phối những đôi bốt sang trọng với áo phông rộng hoặc áo len cổ điển. Ngoài ra, những phụ kiện như kính râm cỡ lớn và trang sức lấp lánh cũng là chi tiết quan trọng làm nên tổng thể trang phục của một urban chic.

Tuyên ngôn từ đường phố
Khái niệm “street style” (thời trang đường phố) chắc chắn không còn xa lạ với những ai yêu mến tinh thần phá cách và tự do của thời trang. Bởi lẽ, điểm mấu chốt trong phong cách này là sự năng động và ngẫu hứng, không gò bó trong những quy chuẩn khắt khe, mà mang tính tự do thể hiện bản sắc riêng.
Trong dòng chảy thời trang, street style ngày càng được công nhận từ các nhà thiết kế lẫn nhà mốt hàng đầu thế giới. Từ “street style” lần đầu xuất hiện vào năm 1978 bởi nhiếp ảnh gia Bill Cunningham, người có đam mê với việc ghi lại những bộ cánh thú vị của người đi đường trên đại lộ Fifth Avenue tại New York, Mỹ. Song, thuật ngữ này chỉ được biết đến rộng rãi hơn vào thời đại truyền thông bùng nổ của những năm đầu thập niên 2000. Các nhiếp ảnh gia đã dạo quanh các tuần lễ thời trang để tìm kiếm những khung hình ấn tượng, cộng thêm sự lan truyền của mạng xã hội, phong cách này trở thành yếu tố thời trang quen thuộc trong văn hóa đại chúng. Những bộ trang phục bắt mắt được chia sẻ trên các nền tảng mạng xã hội, đã góp phần tạo nên sự phổ biến của thời trang đường phố đến khắp nơi trên toàn cầu.

Tương lai bền vững
Chủ nghĩa vị lai (futuristic) là một phong trào trong nghệ thuật, âm nhạc và văn học bắt đầu ở Ý. Đặc biệt, trong thời trang, phong cách này đại diện cho sự thay đổi, để những người ở thế kỷ 20 bỏ lại quá khứ và thử nghiệm những ý tưởng mới cho tương lai. Vào đầu những năm 1920, chủ nghĩa vị lai gắn liền với việc phá vỡ các quy tắc thời trang vốn đơn giản, cân xứng, lịch sự và thống nhất. Thập niên 1950 và 1960 là thời kỳ “retro futuristic” (phong cách vị lai cổ điển) mượn ý tưởng từ “cyberpunk” (khoa học viễn tưởng), nhằm diễn giải về bộ đồ mà loài người sẽ trang bị khi bay ra ngoài vũ trụ.
Ngày nay, chủ nghĩa vị lai phản ánh các loại vải hóa học và công nghệ may đo tân tiến. Thời trang bền vững đã trở thành trọng tâm của phong cách này, khi chúng ta tìm cách giảm tải lượng khí thải và rác thải của ngành may mặc, khám phá cách tái chế và bảo tồn tài nguyên qua những tiến bộ khoa học. Người ta luôn nghĩ kim loại đã làm nên sắc thái chính của phong cách vị lai. Tuy nhiên, latex (cao su), poly (sợi tổng hợp) hay neoprene (cao su tổng hợp) đã nới rộng ranh giới biểu đạt của thời trang vị lai.

Pop art phản chiếu xã hội
“Pop art” (nghệ thuật đại chúng) là phong trào nổi lên vào những năm 1950 và phát triển mạnh mẽ vào những năm 1960 ở Mỹ và Anh. Gạt đi giá trị hàn lâm, họ chuyển sang các nguồn cảm hứng khác như phim Hollywood, quảng cáo, bao bì, nhạc pop và truyện tranh để sáng tạo ra tác phẩm nghệ thuật.
Trong thời trang, pop art là những gì phổ biến, được thiết kế cho đại chúng, trẻ trung và hóm hỉnh. Yves Saint Laurent là nhà thiết kế đầu tiên mang hình thức này vào bộ sưu tập Thu-Đông 1966 khi cho ra mắt chiếc váy Mondrian biểu tượng. Andy Warhol là họa sĩ đầu tiên ảnh hưởng trong giới thời trang khi truyền tải tác phẩm Campbell’s soup cans (hộp súp Campbell) thành chiếc váy Souper dress (váy súp). Mối quan hệ thương mại giữa nghệ thuật và thời trang bắt nguồn từ việc tôn vinh hàng hóa tiêu dùng bằng đường nét hoa văn sống động và khả năng truyền đạt ngôn ngữ phổ quát. Trên sàn diễn những năm gần đây, minh chứng tiêu biểu để nói rằng pop art vẫn phổ biến phải kể đến Jeremy Scott, người thể hiện tình yêu của mình với nghệ thuật đại chúng tại các bộ sưu tập theo mùa của Moschino.
Xem thêm bài viết cùng chuyên mục: