Bài: Ngô Quang Minh
Ảnh: Đan Khôi
Vậy rồi cũng tới mùa săn mây trong trời thu đất Bắc, đến lúc cho những hò hẹn với trập trùng núi đồi trung du ẩn hiện buổi tinh sương. Người ta lại truyền tai nhau về một miền sơn cước phong cảnh hữu tình ngay trong lòng đất Tổ cách Thủ đô không xa. Dành cho Long Cốc vốn có nhiều lời ngợi khen, nhưng có lẽ sự tĩnh lặng hư ảo trong ánh ban mai nơi ấy phải được cảm nhận bằng xúc giác trực tiếp mới thấy trân quý danh thắng đồi chè đẹp nhất nhì đất Việt.

Cả vùng đồi chè Long Cốc rộng đến hơn 10.000 m2 nằm ở địa phận xã Long Cốc, huyện Tân Sơn, tỉnh Phú Thọ, cách trung tâm thành phố Việt Trì 70km về phía tây nam và chỉ cách Hà Nội khoảng 2 tiếng chạy xe. Đây có thể xem là khoảng cách lý tưởng cho các chuyến đi cắm trại ngắn để ngắm trọn vẹn được cả hoàng hôn và bình minh trong những ngày cuối tuần. Ai đã từng đặt chân đến Long Cốc đều ngầm đồng thuận rằng chốn bồng lai này mang dáng dấp của một “Hạ Long thu nhỏ trên cạn” với hàng trăm quả đồi hình bát úp nằm nối tiếp nhau trải ra hết đường chân trời.
Long Cốc khi nhìn ngang thì uốn lượn như những lớp sóng, còn lúc ngắm từ trên cao lại tăm tắp những luống xanh đều đặn như những đường vân trên ngón tay khổng lồ. Màu xanh của cây chè hòa quyện với sương sớm trong trẻo giữa bao la núi đồi tạo ra hiệu ứng thị giác độc đáo. Lúc sương đêm vẫn còn bay là là qua mỗi khóm cây, đọng lại trên lá và búp chè, nắng sớm còn mềm mại, chưa xua đi cái lạnh giá đặc trưng vùng đồi núi lúc đầu ngày chính là thời điểm tuyệt vời nhất cho những ai muốn săn khoảnh khắc. Một số đồi chè còn rất thích hợp với việc cắm trại qua đêm, để vừa thong thả ngắm bầu trời sao, lại chậm rãi thưởng thức ban mai chiếu rọi lên trên ốc đảo.
Nếu Sa Pa hay Đà Lạt luôn nổi bật với màn sương giăng phố núi, còn Thái Nguyên hay Mộc Châu thường nức tiếng với bạt ngàn luống chè xanh mướt thì Long Cốc là nơi may mắn hội tụ của cả hai điều độc đáo ấy. Nơi đây mùa nào cũng đẹp, không gian luôn trong lành, hoàn toàn tĩnh tại không rộn tiếng còi xe, không bụi mờ che phủ, không có những công trình nhân tạo án ngữ cảnh quan. Long Cốc xứng đáng cho khách du lịch phương xa và các gia đình tìm điểm dừng chân quen mà lạ. Nhiều năm gần đây, Long Cốc đã trở thành điểm “check-in” hàng đầu mỗi khi giao mùa, tiên cảnh đẹp như cổ tích ấy phù hợp cho việc chụp ảnh và quay phim bằng flycam.

Nhưng Long Cốc còn hơn một điểm dừng chân du ngoạn! Được biết huyện miền núi Tân Sơn có đa số là đồng bào dân tộc Mường, họ sinh sống chủ yếu bằng nghề trồng và chế biến chè. Chính những đồi chè tưởng chừng chỉ lung linh trên ảnh ấy, qua bàn tay chăm sóc cần mẫn và áp dụng phương thức sản xuất khoa học mà thập kỷ qua, chất lượng sản phẩm chè Long Cốc đi lên rõ rệt, trở thành nhân tố chính giúp đồng bào nơi đây thoát nghèo. Theo thống kê địa phương, xã có tới gần 700ha chè cho thu hoạch với năng suất cao, mang lại lợi ích kinh tế thiết thực cho các hộ dân. Bởi thế, ngoài việc giữ gìn cảnh quan phục vụ du lịch sinh thái thì Long Cốc rất chú trọng vào trồng và chăm sóc chè nhằm giữ gìn lợi thế kinh tế đặc hữu cho vùng. Nếu ai đã từng có dịp đặt chân đến những miền đất quê hương của chè như Trung Quốc, Đài Loan, Sri Lanka ắt sẽ thấy yêu quý và tự hào về “viên ngọc thô” Long Cốc. Hoàn toàn có thể hy vọng ngành sản xuất chè nơi đây đưa Việt Nam cùng tề danh với thắng cảnh và chè hảo hạng mang tầm vóc quốc tế.
Một trong những cái tên được nhắc đến đầu tiên khi nói tới cây chè nơi đây là loại Bát Tiên Long Cốc. Giống chè này dùng để sản xuất trà Ô Long vốn có xuất xứ từ Đài Loan và được mang về Phú Thọ hơn 2 thập niên qua. Nhờ kết hợp với gieo trồng, chăm bón trên thổ nhưỡng Long Cốc đã tạo nên dòng sản phẩm có màu nước xanh cùng vị thanh mát, thơm ngon, không chát đặc trưng hiếm có. Cây chè Bát Tiên Long Cốc có mật độ cành thưa, thân cao trung bình và tán rộng phủ kín trên các đồi đất bán nguyệt.
Người địa phương khi canh tác đã cắt tỉa từng luống từng cây chè gọn đều, trồng thêm một vài loại cây cao trên mỗi ngọn đồi như nét nhấn nhá tinh tế, lại làm thêm các đường đi bộ ngang dọc để tiện di chuyển vô hình chung đã làm nên những lát cắt xinh xắn trên thảm xanh mơn mởn uốn lượn này. Và cứ như thế, những đồi chè bát úp nằm lặng lẽ hấp thụ tinh túy của đất trời, dịu dàng đi vào lời ca tiếng hát ngợi khen, đi vào những khung hình đẹp rung động, và vào cả nỗi nhớ miên man về miền trung du.
Sự đồng điệu giữa cảnh sắc trời ban cùng bàn tay con người bỏ công góp sức qua bao thế hệ đã dệt nên bức tranh Long Cốc cuốn hút lòng người. Nếu ai đó hào hứng kể rằng họ đã có dịp vén sương mây miền trung du, bước tới một chốn đẹp tựa cổ tích, được say đắm màu xanh tinh khôi, được thưởng thức phong vị của danh trà bản địa, ắt hẳn họ đã có dịp dừng chân Phú Thọ và hội ngộ với Long Cốc!
Xem thêm bài viết cùng chuyên mục: