Hương Quỳnh
Mới chỉ bước chân vào làng nhiếp ảnh Việt Nam được 6 năm nhưng Khánh Phan đã có không ít giải thưởng trong nước và quốc tế. Nữ nhiếp ảnh gia đã đi khắp dải đất hình chữ S để ghi lại những khung hình vừa độc đáo, vừa chân thật về đất nước, con người Việt Nam. Khánh Phan đã chia sẻ về niềm đam mê nhiếp ảnh với Tạp chí Heritage.
Tôi có cơ hội xem khá nhiều tác phẩm của chị và thấy rằng các bức ảnh toát lên sự chỉn chu trong cách chọn góc máy đồng thời rất “tình”. Đâu là cảm hứng để chị sáng tác?
Tôi yêu cuộc sống này qua đôi mắt và trái tim của một phụ nữ đã chịu nhiều tổn thương nên tôi muốn ghi lại những gì đẹp đẽ mà bản thân đã nhìn thấy. Tôi đã đi khắp Việt Nam và càng khám phá, càng say mê. Chính các chuyến đi ấy giúp tôi quên đi những kỷ niệm buồn, trau dồi vốn sống, sự hiểu biết và yêu thêm bao điều giản dị xung quanh mình. Với tôi, nhiếp ảnh không chỉ là chụp ảnh, nhiếp ảnh còn là hành trình dài cho sự học hỏi và chiêm nghiệm.
Chị đã chuẩn bị gì cho hành trình dài ấy?
Khi còn làm ở một ngân hàng, tôi nghĩ mình chỉ là nhiếp ảnh gia “tay ngang”. Nhưng dù lúc ấy có coi nhiếp ảnh như một cuộc dạo chơi thì tôi vẫn dành nhiều tâm huyết, thời gian, sức lực, tiền bạc để có những chuyến sáng tác ưng ý. Và càng đi, càng chụp, tôi càng nhận ra “cái duyên” với nhiếp ảnh. Tôi quyết định nghỉ hẳn công việc ổn định ở ngân hàng để sống trọn với đam mê nhiếp và thực hiện ước mơ của mình.
Chị có thể chia sẻ ước mơ ấy với độc giả Heritage được không?
Chủ đề chính trong các bộ ảnh hay ảnh đơn của tôi chính là văn hóa và du lịch Việt Nam bởi Tổ quốc mình thật đẹp với nhiều tầng văn hóa đa sắc màu. Tôi mê mải với cảnh sắc Việt Nam bốn mùa. Thật xúc động khi đặt chân tới những làng nghề hàng trăm năm tuổi, gặp những nghệ nhân gìn giữ nghề truyền thống qua bao đời. Mỗi điểm đến, mỗi địa danh đều đẹp theo cách riêng vì thế chất liệu cho nhiếp ảnh ở Việt Nam là bất tận. Tôi coi việc chụp và lưu giữ những khung hình về đất nước, con người Việt Nam là sứ mệnh của cuộc đời mình. Trong tương lai, khi trải nghiệm và tư liệu đã đủ dày dặn ở nhiều thể loại ảnh khác nhau, tôi muốn có một triển lãm ảnh trang trọng giới thiệu văn hóa và du lịch Việt Nam ở ngoài biên giới, châu Âu chẳng hạn, để giới thiệu về đất nước mình.
Là người có hàng trăm giải thưởng trong nước và quốc tế, cũng như có nhiều tác phẩm ở các triển lãm ảnh, chị hãy kể về một tác phẩm đặc biệt đối với mình?
Đáng nhớ nhất trong tôi là tấm ảnh Stormy day (Ngày giông bão) chụp tháng 7 năm 2022. Bức ảnh vừa đạt Giải vàng chủ đề People hạng mục Chuyên nghiệp tại cuộc thi ảnh màu quốc tế (Chromatic Award 2022); Top 9 bức ảnh đẹp nhất thế giới trong giải thưởng nhiếp ảnh Mỹ mở rộng 2022 và nhiều giải thưởng khác.
Đó là một chuyến sáng tác ở Huế. Khi tôi đến đầm Lập An thì cơn giông kéo tới. Sét đánh thẳng xuống đầm và mưa lốc vần vũ. Trời nối với đất bằng một màn mưa gió cuồng nộ. Bạn bè đi cùng hoảng sợ chạy hết lên xe, chỉ còn mình tôi với máy ảnh và drone giữa đầm Lập An cùng cơn giông trước mặt. Tôi thực sự sợ hãi nhưng đã dằn lòng và bấm máy liên tục. Cuối cùng, tôi đã có được bức ảnh ưng ý. Giữa đất trời cuồng phong nhưng tôi đã có kết quả tốt và kỷ niệm ngọt ngào.
Với Tạp chí Heritage, kỷ niệm đáng nhớ nhất của chị là gì?
Cách đây 6 năm, khi tôi có chiếc máy ảnh dòng chuyên nghiệp đầu tiên, trong một lần bay cùng Vietnam Airlines, cầm trên tay cuốn Heritage tôi đã tự hỏi: Làm thế nào để ảnh của tôi được đăng tải ở ấn phẩm đẹp như thế này. Tôi đã nâng niu và lật từng trang tạp chí, ngắm ảnh của các đàn anh và thầm ước ảnh của tôi sẽ có cơ hội xuất bản trên Heritage. Thật may mắn, điều ước ấy đã thành hiện thực, tôi còn có cả những bức ảnh được sử dụng làm bìa cho ấn phẩm.
Chúc mừng chị đã có những “quả ngọt” trên hành trình sống với đam mê. Chúc mơ ước lớn của chị sớm thành hiện thực. Cảm ơn chị!