Bài: Tuệ Phương
Ảnh: Internet
Không chỉ là một mùa, thu còn là một trạng thái – của không gian, thời gian và cả tâm hồn. Mùa của sự giao thoa, khi nắng hè bắt đầu nguội đi, và hơi lạnh mùa đông mới chớm xuất hiện. Với người trẻ, mùa thu là tiếng trống khai giảng, là những ngày đầu đến trường, là cảm giác lạ lẫm nhưng đầy hứa hẹn khi một chương mới trong đời vừa mở ra.
Chính vì thế, dòng phim coming-of-age – nơi kể những câu chuyện về sự trưởng thành, về những cột mốc đầu đời – thường hay mùa thu làm bối cảnh đầy ẩn dụ. Không chỉ là lá vàng và gió se lạnh, thu trong phim là cảm xúc mênh mang, là những thay đổi âm thầm nhưng không thể đảo ngược – như chính hành trình lớn lên của một con người.
Mùa tựu trường: Khi những thay đổi bắt đầu gieo mầm
Trong rất nhiều phim coming-of-age, mọi thứ dường như luôn bắt đầu từ mùa thu – khi tiếng chuông trường vang lên và các nhân vật bước vào một môi trường mới, nơi họ sẽ lần đầu nếm trải những xung đột thật sự: áp lực học hành, sự ganh đua, tình bạn, rung động đầu đời và cả khủng hoảng bản sắc.
“Dead Poets Society” là một ví dụ kinh điển. Tại Học viện Welton, mùa thu không chỉ là lá rụng ven đường mà còn là mùa mà tư tưởng mới bắt đầu đâm chồi. Sự xuất hiện của thầy Keating như một cơn gió lạ, khiến các chàng trai lần đầu biết đến “Carpe Diem” – sống trọn từng khoảnh khắc. Và cũng vào chính mùa thu ấy, họ bắt đầu một hành trình khám phá bản thân, mà hệ quả của nó có thể là đẹp đẽ, cũng có thể là bi kịch.
Vẻ đẹp mong manh: Những rung động đầu đời trong sắc lá vàng
Mùa thu đẹp – nhưng là vẻ đẹp mong manh. Chính vì ngắn ngủi nên nó khiến người ta luyến lưu. Cũng như tuổi trẻ: nồng nhiệt, đầy cảm xúc nhưng cũng dễ vỡ, dễ mất. Những câu chuyện đầu đời, tình yêu đầu tiên, sự phản bội đầu tiên, lần đầu tan vỡ một tình bạn – tất cả đều mang màu sắc của thu: ngọt ngào, đau đớn, và khó quên.
Trong “Lady Bird”, cả bộ phim là một mùa thu kéo dài, không phải vì hình ảnh lá rụng, mà vì tâm trạng chuyển mùa trong lòng cô bé Christine. Năm cuối cấp trôi qua cùng với những vỡ vụn trong mối quan hệ mẹ con, những chập chững khi bước vào tình yêu, và khoảnh khắc phải rời xa mái nhà để bắt đầu hành trình mới. Lady Bird phải học cách chia tay với thành phố mình yêu, với những điều cũ kỹ và với chính con người của mình hôm qua. Đó chính là “thay lá” không chỉ ở cảnh vật mà còn trong tâm hồn.
Mùa thu hoạch: Đối diện với chính mình
Mùa thu còn là mùa thu hoạch và với các nhân vật trong phim, đó là thời điểm phải trả giá cho những lựa chọn, đối mặt với nỗi đau, và quyết định con đường phía trước. Sau một mùa hè nổi loạn, mùa thu là lúc phải học cách trưởng thành dù là qua nước mắt, mất mát hay sự chấp nhận.
Trong “Good Will Hunting”, mùa thu ở Boston bao phủ những buổi trị liệu của Will. Giữa khung cảnh thành phố đầy lá rụng, anh dần dần lột bỏ lớp vỏ cứng cỏi để chạm vào những tổn thương sâu nhất trong quá khứ. Và rồi, ở chính mùa thu ấy, Will lựa chọn: rời khỏi vùng an toàn, theo đuổi tình yêu, và bắt đầu một chương mới mà không ai có thể viết thay anh. Mùa thu trong phim không chỉ là thời tiết, mà là trạng thái của một con người đang học cách tin vào tương lai.
Dòng phim coming-of-age và mùa thu là một cặp đôi hoàn hảo, vì cả hai đều kể về sự chuyển giao – từ cũ sang mới, từ non nớt đến trưởng thành, từ mơ mộng đến thực tế. Chúng đều có vẻ đẹp buồn, một thứ cảm xúc đặc trưng mà người lớn thường gọi là “luyến tiếc” còn người trẻ lại gọi là “đi qua lần đầu”.
Chúng ta yêu những bộ phim ấy không chỉ vì câu chuyện, mà vì ta thấy mình ở đó – từng lần vấp ngã, từng lời chia tay, từng ánh mắt chưa kịp nói hết. Mỗi người đều có mùa thu của riêng mình – nơi tâm hồn cũng đã một lần thay lá, để lại những điều cũ kỹ phía sau và chào đón một mình mình mới – mạnh mẽ hơn, trầm lặng hơn và sâu sắc hơn.
Xem thêm bài viết liên quan:


