Thái A

Được bao trùm bởi những huyền thoại và truyền thuyết, hồ Tây như một vùng trầm tích văn hóa lưu giữ hồn phách của vùng đất cổ bên kinh thành Thăng Long.

Chiều hoàng hôn

Với người Hà Nội, hồ Tây đâu chỉ là nơi hóng gió và ngắm mặt trời lên xuống mỗi ngày. Được bao trùm bởi những huyền thoại và truyền thuyết, hồ Tây như một vùng trầm tích văn hóa lưu giữ hồn phách của vùng đất cổ bên kinh thành Thăng Long. Ở đây có sự tích của cáo 9 đuôi, sự tích trâu vàng… Vùng nước sương mù lãng đãng ngày xưa còn nhắc lại chuyện Thái sư Lê Văn Thịnh hóa hổ mà về sau đã được chính sử minh oan. Những mái chùa cổ ẩn hiện dưới tán cây, những vùng nước nhỏ ven hồ được dùng để trồng sen, ven hồ được quy hoạch làm công viên nước, vườn hoa… càng khiến hồ Tây thu hút bước chân người vào những ngày không mưa. Tuyệt nhất là con đường nhỏ ven hồ, mỗi sáng sớm và chiều hôm đón biết bao người đạp xe, chạy bộ, nam thanh nữ tú thả bước ven hồ và thưởng thức các món đồ uống mát lành. Với tín đồ ẩm thực, khu vực này hấp dẫn bởi các món ăn vặt, món nướng… Với người yêu thích thể thao, đây là không gian tuyệt vời để rèn luyện mỗi sớm chiều. Và với người yêu nhiếp ảnh, không gian mênh mang này là nơi để khám phá ra vẻ đẹp muôn hình vạn trạng của thiên nhiên.

Nhiều thức quà ngon Hà Nội có nguyên liệu từ sen hồ Tây

Khi đi quanh hồ, sự yên lành của hồ Tây luôn biểu hiện dưới hình dáng mặt nước rộng rãi và được bao bọc bởi những tán cây, nhưng với góc nhìn từ trên cao, hồ nước này mang nhiều hình thái khác biệt cả về hình ảnh và công năng. Sẽ rất thú vị nếu chúng ta dịch chuyển men theo con đường nhỏ để khám phá từng vùng vừa gắn kết, vừa riêng rẽ. Nếu đầm nước nhỏ bên chùa Kim Liên gợi về cảnh thiền, đưa tâm trí con người về miền tĩnh lặng thì khu Đầm Trị chuyên dùng để trồng sen lại gợi về cái thú tao nhã thưởng trà sen. Đầm sen mùa hè lúc nào cũng tấp nập du khách tới chụp hình. Người sành trà, thích rượu thì rủ nhau lên đây để được thảnh thơi ngồi ngắm người làm trà sen ngồi tách hoa giữa hàng trăm bông sen còn ngậm hạt sương đêm. Con đường nhỏ chia đôi mặt nước là nơi lý tưởng để thả vòng bánh xe đạp chậm rãi trôi trong gió mát, đây cũng là nơi người ta ngắm nhìn các vận động viên luyện tập mỗi sớm chiều ở các bộ môn chèo kayak, rowing, sub…

Trừ những buổi có chương trình tập luyện trên hồ của Câu lạc bộ đua thuyền và các nhóm thể thao nước, nói chung mặt nước hồ Tây luôn tĩnh lặng. Sự an nhiên của cảnh sắc này đưa tâm trí con người trở lại với với niềm hạnh phúc dịu dàng, xoa dịu những gian khó của đời mưu sinh. Không phải vô cớ mà người ta thích đến những không gian tâm linh ven hồ, nổi tiếng là chùa Trấn Quốc thờ Phật, đền Quán Thánh vốn xưa kia thuộc Đạo giáo, Phủ Tây Hồ thờ Mẫu, các chùa dọc đường Lạc Long Quân, Võng Thị… Ở đó làn khói hương sẽ đưa bao ước nguyện bay về cõi cao xanh, còn mặt nước như tấm gương khổng lồ soi bóng mây trời sẽ đón ánh mắt của con người để trao lại cho ta cảm xúc bình an trong trẻo. Từ sáng sớm tới hoàng hôn, từng góc hồ lại mang sắc độ khác nhau, có lúc màu tím, có khi xanh, còn giữa trưa nắng thì chuyển màu trắng bạc. Viền quanh hồ, những cây phượng, muồng, bằng lăng… mỗi mùa lại phô một sắc hoa tươi tắn khác nhau để dù ngắm theo góc nhìn ngang hay chiêm ngưỡng từ trên cao, con đường nhỏ chạy quanh mặt gương hồ luôn được coi là con đường lãng mạn bậc nhất Hà thành.

Xem thêm bài viết cùng chuyên mục: