Bài: Hương Quỳnh
Ảnh: Dũng BHD, Thái Viết Hoàn

Nếu ngắm những tác phẩm của Hoàng Phong vẽ về Hà Nội, tôi tin chắc có nhiều người cũng nghĩ như tôi rằng họa sĩ là người được sinh ra ở thủ đô hoặc rất gắn bó với thành phố này. Thật bất ngờ khi Phong sống tại Sài Gòn, ấn tượng với Hà Nội từ cái nhìn đầu tiên như “tình yêu sét đánh”. Cái trầm tư nơi góc phố, cái sống động khi nắng lên, thoáng ưu tư trên từng mái nhà, hàng cây… tất cả những biểu cảm của Hà Nội phố đã được họa sĩ thể hiện rất “tình” và chỉn chu trong từng nét vẽ. Hoàng Phong đã trò chuyện với Heritage để cùng chia sẻ tình yêu Hà Nội.

Không khí mùa xuân

Hoàng Phong chạm mắt Hà Nội từ khi nào và hãy chia sẻ những suy nghĩ của anh về nơi đây? 

Cách đây gần 10 năm, tôi lần đầu đặt chân tới thủ đô, vào dịp cuối thu đầu đông – đúng khoảng thời gian đẹp nhất và ấn tượng nhất. Một người con phương Nam thật may mắn khi được chìm đắm trong sắc thu dịu dàng trên từng góc phố cổ kính, trầm mặc. Những công trình kiến trúc Pháp dường như rất quyện với nhịp sống Hà Thành. Tôi bị mê hoặc ngay lần đầu ấy để rồi năm nào cũng phải ra Hà Nội vào đủ 4 mùa, lang thang phố xá, gặp gỡ bạn bè, chiêm nghiệm những sắc độ đổi thay của từng mùa.

Vậy chắc hẳn anh yêu thích nhất là mùa thu Hà Nội?

 Đúng rồi, thu Hà Nội đích thị là “nàng thơ’ không chỉ của riêng tôi mà của rất nhiều người. Nhịp điệu mùa thu khác lắm. Cuộc sống vẫn thế thôi, vẫn có cái vội vã cơm áo gạo tiền, nhưng trước cái đẹp của từng vạt nắng, cái se lạnh trong từng cơn gió, dường như ai cũng trùng lòng. Và ở giây phút đó, cái đẹp bình dị của Hà Nội đã ở lại trên từng bước chân của thiếu nữ trên hè phố, của cái nắm tay giữa cụ ông và cụ bà hay những xe hoa của người bán hàng rong. Nhưng nói thế thôi, mỗi mùa thành phố đều có nét riêng, và còn gắn với những mùa hoa rất đẹp. Tôi đã vẽ đủ 12 mùa hoa Hà Nội gây thương nhớ.

Họa sĩ Hoàng Phong

Năm nào cũng thăm Hà Nội, Hoàng Phong thấy mảnh đất này có đổi thay gì không?

Có chứ, nhưng khu phố cổ là nơi tôi yêu thích thì không có nhiều thay đổi. Tuy vậy, thi thoảng tôi cũng có nuối tiếc khi một vài căn nhà cổ được cải tạo hay xây mới. Có lẽ vì thế mà tôi luôn muốn vẽ Hà Nội thật nhiều để giữ lại những niềm yêu của riêng tôi.

Những bức tranh của Hoàng Phong đều không được đặt tên, có lí do nào không?

Tôi theo đuổi trường phái hiện thực, những bức tranh tái hiện các góc phố, hàng cây, sự vật hay công trình kiến trúc nào đó. Tôi muốn người xem được thả hồn vào không gian ấy chứ không cần phải suy tưởng về triết lí nào đằng sau cái tên. Nhưng tôi cũng rất vui khi các bức họa của mình được gọi bằng những cái tên mộc mạc: bức tàu điện, bức Hàng Đào, bức cầu Long Biên…

Có nhiều người nhận xét tranh của họa sĩ như tái hiện Hà Nội xưa với tone màu khá trầm? Hoàng Phong thấy nhận xét này có đúng với ý định trước khi mình cầm cọ không?

Tôi yêu những nét xưa của Hà Nội nhưng về tông màu thì tùy từng giai đoạn vì cách dùng màu phản ánh một phần tâm tình, tư duy của họa sĩ. Có những giai đoạn muốn bức vẽ toát lên vẻ rực rỡ cũng khó, lại có lúc muốn bao phủ tông trầm nhưng không thể gượng ép. Chỉ có là, tôi luôn muốn thể hiện sự sinh động của Hà Nội. Bạn thấy không, sẽ dễ dàng tìm được bóng dáng con người trong những bức vẽ ấy. Vì họ là một phần làm nên Hà Nội.

Cầu Long Biên

Hoàng Phong có lo rằng một ngày nào đó cạn kiệt ý tưởng để vẽ về Hà Nội không?

Tôi chưa từng nghĩ đến điều đó, tôi còn nhiều nơi chưa được đặt chân đến, nhiều công trình chưa được tìm hiểu. Chắc chắn tôi sẽ còn gắn bó và vẽ nhiều về thủ đô yêu dấu!

Hoàng Phong đã có triển lãm Chút tình gửi phố vào năm 2023, ra mắt công chúng thủ đô 54 tác phẩm ấn tượng về Hà Nội.