Bài: Minh Hoa
Ảnh: Internet

Khi những nốt nhạc đầu tiên của Hedwig’s Theme vang lên, tiếng chuông celesta trong trẻo khẽ ngân như một lời thì thầm quen thuộc. Với rất nhiều “đứa trẻ đã lớn”, đó không chỉ là nhạc phim. Đó là tín hiệu báo rằng mùa Giáng sinh đã thực sự bắt đầu.

Các bộ phim Harry Potter không phải là phim Giáng sinh theo nghĩa truyền thống. Thế nhưng, suốt nhiều năm qua, loạt phim này vẫn trở thành nghi thức cuối năm của hàng triệu khán giả. Cứ đến tháng 12, dù đã thuộc từng khung hình, từng câu thoại, người ta vẫn bật lại bộ phim, quấn chăn, pha một cốc cacao nóng và để mình trở về Hogwarts thêm một lần nữa.

Vì sao giữa vô vàn lựa chọn giải trí, chúng ta vẫn cần Harry Potter như một liều thuốc tinh thần mỗi mùa đông?

Hogwarts mùa Giáng sinh: Chuẩn mực của sự ấm cúng

Một phần rất lớn sức hút của Harry Potter đến từ cách thế giới phù thủy tái hiện mùa đông. Giáng sinh ở Hogwarts không chỉ là bối cảnh, mà là cảm giác.

Đại sảnh đường rực rỡ với những cây thông cao chạm trần, nến bay lơ lửng trên không trung, những bữa tiệc dài ngập tràn ánh vàng. Phòng sinh hoạt chung nhà Gryffindor với lò sưởi cháy đỏ, nơi các học sinh quây quần trong bộ pyjama, mở quà và cười nói. Ngôi làng Hogsmeade phủ tuyết trắng, nơi một ly Bia Bơ nóng cũng đủ làm ấm cả bàn tay lẫn trái tim.

Cái lạnh khắc nghiệt của mùa đông Scotland càng làm nổi bật sự ấm áp bên trong những bức tường đá cổ kính. Hogwarts trở thành nơi trú ẩn an toàn, nơi con người ta có thể tạm quên thế giới bên ngoài để được che chở, đủ đầy và bình yên.

Chiếc áo len nhà Weasley và cảm giác được thuộc về

Ẩn sau lớp phép thuật lung linh, Harry Potter là câu chuyện về một đứa trẻ mồ côi đi tìm gia đình. Và Giáng sinh chính là thời điểm khát khao ấy được xoa dịu rõ rệt nhất.

Khoảnh khắc Harry lần đầu nhận được quà Giáng sinh là chiếc áo len đan tay vụng về mang chữ “H” của bà Weasley, luôn khiến người xem lặng đi. Đó không phải món quà đẹp hay đắt tiền, nhưng lại là lần đầu tiên Harry được ai đó nghĩ đến, chăm chút và yêu thương vô điều kiện.

Giáng sinh trong Harry Potter tôn vinh khái niệm “gia đình được lựa chọn”. Đó là Ron, Hermione, thầy Dumbledore, là những bữa tiệc nhỏ nơi những đứa trẻ không có nhà để về vẫn tìm thấy chỗ đứng cho mình. Trong một thế giới nhiều chia cắt, cảm giác được thuộc về ấy chính là điều khiến người xem rung động.

Ánh sáng nhỏ bé giữa những mùa đông u tối

Điều đặc biệt ở Harry Potter là dù câu chuyện ngày càng tối tăm, Giáng sinh vẫn luôn xuất hiện như một khoảng lặng dịu dàng. Đó là lúc chiến tranh tạm lùi xa, bóng tối tạm lắng xuống để nhường chỗ cho tiếng cười, tình yêu và hy vọng.

Từ những buổi tối bên lò sưởi cho đến dạ vũ Yule Ball rực rỡ, loạt phim nhắc người xem rằng ngay cả trong những giai đoạn đen tối nhất, con người vẫn có thể tìm thấy ánh sáng. Câu nói nổi tiếng của cụ Dumbledore về việc “hạnh phúc có thể được tìm thấy trong thời kỳ đen tối” trở thành thông điệp chữa lành đặc biệt đúng vào thời điểm cuối năm, khi ai cũng mang trong mình những mệt mỏi, lo âu và tổn thương.

Harry Potter như một “comfort watch” của ký ức

Với nhiều thế hệ, Harry Potter là tuổi thơ. Việc xem lại loạt phim này giống như việc quay về một nơi quen thuộc, nơi mọi thứ đều đã được biết trước.

Chúng ta biết Harry sẽ chiến thắng. Biết tình bạn sẽ vượt qua thử thách. Biết cuối cùng cái thiện sẽ lấn át cái ác. Sự “biết trước” ấy mang lại cảm giác an toàn hiếm hoi, giúp não bộ được nghỉ ngơi giữa những bất định của cuộc sống trưởng thành.

Trong thế giới nơi mọi thứ luôn thay đổi, Hogwarts vẫn ở đó, nguyên vẹn, chờ ta quay về.

Xem Harry Potter vào mỗi mùa Giáng sinh không phải là trốn chạy thực tại. Đó là cách chúng ta tự cho phép mình được nghỉ ngơi, được mềm lòng và được tin vào những điều tốt đẹp thêm một lần nữa.

Nếu tối nay gió lạnh rít ngoài khung cửa, hãy pha một cốc cacao nóng, tắt đèn và bật lại chuyến tàu Tốc hành Hogwarts. Để trở về sân ga 9¾, nơi phép thuật vẫn tồn tại, nơi tình yêu luôn chiến thắng, và nơi Giáng sinh mãi mãi là mùa của những điều kỳ diệu ấm áp nhất.

Xem thêm bài viết liên quan: