Bài: Ngọc Hà
Ảnh: Internet
Tháng 12 luôn mang theo một trạng thái rất đặc biệt. Đó là sự giao thoa giữa mệt mỏi và mong chờ, giữa áp lực khép lại năm cũ và hy vọng cho một khởi đầu mới. Trong nhịp sống dồn dập ấy, không ít người rơi vào cảm giác “kiệt pin” – không hẳn là kiệt sức thể chất, mà là cạn năng lượng tinh thần.
Giữa những ngày như thế, đôi khi điều ta cần không phải thêm động lực để cố gắng, mà là một khoảng lặng đủ để dễ thở hơn. Một cuốn tản văn có thể làm được điều đó. Không cao trào, kịch tính, tản văn chạm tới người đọc bằng sự chậm rãi và chân thành, giống như một lời nhắc nhẹ: mệt rồi thì được phép nghỉ.
Khi ta cần học cách bao dung với chính mình
Những ngày cuối năm thường kéo theo sự tự vấn và cả tự trách. Ta nhìn lại những mục tiêu chưa đạt, những quyết định sai, những phiên bản bản thân chưa đủ tốt. Trong trạng thái ấy, Yêu những điều không hoàn hảo của Đại đức Haemin giống như một lời an ủi rất khẽ. Bằng giọng văn thiền tịnh và giản dị, cuốn sách nhắc người đọc rằng không ai sống mà không có thiếu sót, và việc yêu thương bản thân không phải là phần thưởng cho thành công, mà là điều kiện để tiếp tục sống lành mạnh. Đọc sách, ta học cách dịu lại với chính mình, thay vì liên tục đối xử với bản thân bằng những bản án khắt khe.
Khi thế giới người lớn trở nên quá ồn ào
Có những lúc, sự phức tạp của đời sống trưởng thành khiến ta thèm được nhìn cuộc đời bằng đôi mắt trong trẻo hơn. Sống vốn đơn thuần của Phong Tử Khải mang lại cảm giác ấy. Qua những mẩu tản văn ngắn và tranh minh họa mộc mạc, tác giả đưa người đọc trở về với những niềm vui nhỏ bé, nơi hạnh phúc không nằm ở việc đạt được điều gì to tát, mà ở khả năng cảm nhận vẻ đẹp của khoảnh khắc rất đời thường. Cuốn sách giống như một lời nhắc nhẹ rằng, đôi khi chính chúng ta đã làm cuộc sống trở nên nặng nề hơn mức cần thiết.
Khi nỗi nhớ trở thành nơi trú ẩn
Với nhiều người, cuối năm là mùa của hoài niệm. Thương nhớ mười hai của Vũ Bằng không chỉ là một tác phẩm văn chương, mà là một không gian cảm xúc. Từng trang viết mang theo mùi hương của đất Bắc, của tiết trời, của ký ức gia đình và những mùa đã qua. Cuốn sách không khiến người đọc buồn, mà làm nỗi buồn trở nên đẹp, sâu và có chỗ dựa. Nó giúp ta hiểu rằng nhớ nhung cũng là một cách yêu thương, và ký ức, nếu được nâng niu, có thể trở thành nguồn an ủi rất bền.
Khi ta lạc lối giữa những mối quan hệ
Nếu biết trăm năm là hữu hạn của Phạm Lữ Ân là cuốn sách mà nhiều người tìm lại mỗi dịp cuối năm. Không phải để tìm câu trả lời, mà để được soi chiếu. Những tản văn ngắn về tình yêu, tình thân, sự chia ly và trưởng thành gợi mở một điều quan trọng: mọi mối quan hệ đều hữu hạn, và chính vì thế mà cần được trân trọng. Cuốn sách không hứa hẹn làm bạn bớt cô đơn, nhưng giúp bạn hiểu rằng cô đơn không nhất thiết là một điều tiêu cực, đôi khi nó là không gian để ta hiểu mình hơn.
Khi tâm trí cần được “hạ nhiệt”
Có những giai đoạn, đầu óc con người quá tải vì suy nghĩ liên tục. An lạc từng bước chân của Thiền sư Thích Nhất Hạnh là cuốn sách dành cho những lúc như vậy. Không mang tính giáo điều, tác phẩm hướng dẫn người đọc quay về với những điều rất căn bản: hơi thở, bước chân, sự hiện diện. Đọc sách giống như một bài tập thở chậm, giúp người ta dần buông bớt những lo âu về quá khứ và tương lai để trở về với hiện tại – nơi mọi thứ vẫn đang đủ đầy.
Khi ta thèm được chạm vào sự mộc mạc
Văn của Nguyễn Ngọc Tư, đặc biệt trong Trôi, mang theo một nỗi buồn rất hiền. Đó là nỗi buồn của sông nước, của phận người, của những điều không trọn vẹn nhưng chấp nhận được. Cuốn sách không chữa lành bằng niềm vui, mà bằng sự thấu hiểu. Đọc Nguyễn Ngọc Tư, người ta nhận ra rằng bình yên đôi khi không đến từ việc có thêm, mà từ việc buông bớt những mong cầu không cần thiết.
Khi ta cần học lại nghệ thuật “biết đủ”
Áp lực cuối năm thường đi kèm với cảm giác phải nhiều hơn: nhiều thành tựu, nhiều vật chất, nhiều trải nghiệm. Lagom – Biết đủ mới là tự do đưa ra một góc nhìn khác. Triết lý sống của người Thụy Điển không cổ vũ khước từ, mà khuyến khích sự cân bằng. Cuốn sách gợi mở cách sống vừa phải, đủ đầy và bền vững, cả trong không gian sống lẫn đời sống tinh thần. Đọc Lagom, người ta hiểu rằng tự do đôi khi bắt đầu từ việc biết điểm dừng.
Những cuốn tản văn này không hứa hẹn thay đổi cuộc đời bạn trong năm mới. Nhưng chúng mang đến một điều thiết yếu hơn: cảm giác được nghỉ ngơi mà không cần thấy có lỗi. Giữa những ngày cuối năm, khi mọi thứ đều thúc ép phải nhanh hơn, tốt hơn, mạnh mẽ hơn, hãy cho phép mình chậm lại cùng một cuốn sách.
Đọc không phải để trở nên giỏi hơn, mà để lành lại. Và đôi khi, chỉ cần như thế thôi, cũng đã là một khởi đầu đủ dịu cho năm mới đang đến gần.
Xem thêm bài viết liên quan:


