Bài: Hoàng Đức
Ảnh: Internet

Giữa hàng loạt bom tấn liên tục ra rạp, những series phim kéo dài nhiều mùa, đôi khi ta chỉ muốn làm một điều thật đơn giản: bật lại một bộ phim cũ mà mình đã thuộc lòng. Một bộ phim mà ta biết chính xác diễn biến, biết khi nào nhân vật sẽ cười, sẽ khóc – và biết chắc rằng kết thúc sẽ luôn êm đềm.

Nếu bạn từng như vậy, bạn không hề đơn độc. Bạn đang tìm về với “comfort movie” – những bộ phim mang lại cảm giác an toàn, dễ chịu, như một vùng trú ẩn mềm mại giữa thế giới đầy biến động.

Khi sự quen thuộc trở thành một hình thức an ủi

“Comfort movie” không nhất thiết phải là kiệt tác điện ảnh. Đó có thể là một bộ phim hài lãng mạn thập niên 90, một phần Harry Potter quen thuộc, hay một bộ phim hoạt hình Ghibli đã xem đến thuộc lòng.

Những bộ phim “comfort movies” vô cùng quen thuộc

Điểm chung của chúng là sự quen thuộc. Giống như một người bạn cũ luôn ở đó, không phán xét, không đòi hỏi. Chỉ cần nghe đoạn nhạc mở đầu, ta đã thấy lòng dịu lại. Việc xem phim khi ấy không còn chỉ là giải trí, mà là một nghi thức nhỏ giúp tâm trí được xoa dịu và hồi phục.

Khi sự ổn định trở thành liều thuốc cho tâm trí

Trong thế giới ngày càng bất định, nơi tin tức, công việc và áp lực liên tục đè nặng, việc xem lại một bộ phim cũ chính là cách con người tìm lại cảm giác kiểm soát.

Ta biết rõ mọi chuyện sẽ đi đến đâu. Nhân vật chính sẽ vượt qua biến cố, người tốt sẽ được hạnh phúc, tình yêu rồi cũng được đáp lại. Không có cú twist nào, không có biến cố ngoài dự đoán. Trong hai tiếng đồng hồ, thế giới trở nên trật tự, dễ hiểu và ấm áp hơn.

Những bộ phim mà người xem đã biết rõ tình tiết

Chính sự chắc chắn ấy khiến “comfort movie” trở thành liều an thần tinh thần, một vùng an toàn mà con người tìm đến để được tạm thở giữa guồng quay đời sống.

Hoài niệm – Cỗ máy thời gian của cảm xúc

Nhiều người tìm đến “comfort movies” không chỉ vì nội dung dễ chịu, mà vì chúng gắn liền với một thời điểm đẹp đẽ trong quá khứ. Một bộ phim gợi lại mùi bỏng ngô trong rạp cũ, tiếng cười của ai đó bên cạnh, hay buổi tối xem phim cùng gia đình – những chi tiết nhỏ nhưng có sức mạnh chữa lành.

Khi xem lại, ta không chỉ thưởng thức phim, mà còn đang mở cánh cửa trở về với chính mình của ngày xưa. Bộ phim trở thành một chiếc hộp ký ức, lưu giữ cảm giác an toàn tuyệt đối của những năm tháng vô lo.

Khi xem phim trở thành nghi thức tự chăm sóc

Nhiều người xem “comfort movies” theo một cách gần như mang tính nghi thức: pha một tách trà, khoác chiếc áo len ưa thích, tắt đèn và cuộn mình trong chăn. Đó không chỉ là thói quen – mà là tuyên bố nhỏ của sự tự chăm sóc: “Bây giờ, tôi được phép nghỉ ngơi.” Trong khoảnh khắc ấy, thế giới bên ngoài dừng lại. Chỉ còn lại ánh sáng dịu trên màn hình, tiếng nhạc quen thuộc và cảm giác yên bình bao bọc lấy ta.

Những bộ phim mang tính chất “chữa lành”

Không phải trốn tránh, mà là một cách hồi sinh

Việc tìm đến những bộ phim cũ không phải là dấu hiệu của sự hoài cổ hay lười thay đổi. Ngược lại, đó là một phản ứng tâm lý tự nhiên và lành mạnh – một cách để tâm trí tự bảo vệ khỏi những áp lực thường trực của đời sống hiện đại.

Một bộ phim có thể không thay đổi thế giới, nhưng đôi khi, nó đủ để cứu rỗi một buổi tối mệt mỏi. Trong ánh sáng ấm áp phát ra từ màn hình, khi những câu thoại quen thuộc vang lên, ta nhận ra rằng mình vẫn còn chỗ để trở về.

Giữa thế giới đầy biến động, vẫn còn những điều không đổi – và cảm giác an toàn ấy, đôi khi, chính là thứ chúng ta đang vô thức đi tìm.

Xem thêm bài viết liên quan: