Bài: Phương Nguyễn
Ảnh: Lê Quý Kiên

Chỉ cách TP. Hồ Chí Minh chưa đầy 100km, Bến Tre được ví như một cô gái e thẹn nép mình giữa 2 dòng chính của sông Tiền, tạo thành hình rẻ quạt duyên dáng, tách biệt hẳn với phần còn lại của vùng Tây Nam Bộ trù phú bao la. Với địa thế ấy cùng hệ thống kênh rạch chằng chịt, Bến Tre là nơi cây dừa phát triển tốt, tạo nên tên gọi độc đáo – xứ dừa.

Công đoạn xử lý xơ dừa

Tìm chút kí ức miền Tây

Chúng tôi tìm về xứ dừa trong buổi sớm tinh mơ, khi sương giá còn lẩn khuất trên những đồng lúa xanh mướt đương độ xuân thì. Đoàn có không ít người đã nhiều lần đi về miền Tây nhưng hầu hết đều cảm thấy bồi hồi, bởi đa phần chúng tôi dù sinh sống và làm việc khắp các đô thị lớn nhưng trong lòng luôn có hình bóng quê hương.

Người Việt, có mấy ai mà không đi ra từ ruộng đồng, từ luỹ tre làng nơi xóm quê nghèo thân thương. Hành trình tới xứ dừa như một chuyến trở về. 

Bến Tre có tổng sản lượng dừa trên 600 triệu trái mỗi năm. Có thể nói, cây dừa và các sản phẩm từ dừa là nguồn kinh tế huyết mạch, cũng đóng vai trò làm nên nét văn hoá trong đời sống của người Bến Tre.

Chúng tôi thường nói vui với nhau: “Cây dừa chính là loài cây cống hiến. Toàn bộ thân, lá, quả, kể cả bông dừa cũng được tận dụng một cách triệt để”. Quả dừa chứa nguồn nước giải khát tự nhiên mát lành, cơm dừa tùy non hay già sẽ được chế biến thành nhiều món hay ép lấy nước cốt dừa hoặc làm dầu dừa. Lá dừa bao năm qua đã có mặt việc xây cất nhà của người miền Tây, thân dừa là loại gỗ vừa rẻ tiền vừa tiện dụng. Vỏ trái dừa khô khi bóc ra, đập dập, rồi se thành sợi, đan thành tấm lưới chắc chắn thường được sử dụng để trải khắp các vùng đồi trọc, có tác dụng ngăn chặn xói mòn.

Những trái dừa được thu mua về xưởng

Về Bến Tre lần này, ngoài việc tham quan mô hình du lịch sinh thái nhà vườn, chúng tôi còn rất tò mò về các công đoạn chế biến xơ dừa của người dân làng nghề bên sông Thom, thuộc địa phận xã An Thạnh, huyện Mỏ Cày Nam. Ngoài khung cảnh lao động sản xuất miệt mài của bà con, chúng tôi còn thấy miền quê này đậm chất miền Tây. Ở đây tấp nập ghe thuyền, tạo thành một “chợ nổi” có quy mô nhỏ, chuyên chở, buôn bán ngay trên sông. Khúc sông này hoạt động suốt ngày đêm, thuyền bè chở đầy ắp trái dừa và sản phẩm từ dừa làm nên khung cảnh độc đáo. 

Chế biến dừa, ngành tiểu thủ công nghiệp quan trọng

Chỉ xơ dừa và lưới xơ dừa có một câu chuyện riêng rất thú vị. Sông Thom được các bậc tiền nhân đào để khơi sông mở dòng từ năm 1905, nghề xơ dừa cũng dần dần được mở rộng, dựa vào vị thế con sông để vận chuyển, giao thương. Làng nghề xơ dừa từ đó lan sang phía bờ bên kia, thuộc xã Khánh Thạnh, huyện Mỏ Cày Bắc. Ngày nay, du khách phương xa về đây sẽ được chứng kiến nhiều hoạt động mua bán trái dừa, lột vỏ dừa, nạo cơm dừa, quay chỉ xơ dừa…

Ở làng nghề, có một công việc được cho là khó nhọc và tương đối nguy hiểm, đó chính là bóc vỏ dừa. Kết cấu của một trái dừa khô rất chắc nên để bóc được nó một cách nhanh chóng, thường phải là đàn ông trên 30 tuổi có sức vóc và sự nhanh nhẹn mới đảm nhiệm được. Người ta phải ném mạnh trái dừa vào mũi dao nhọn cắm trên cọc gỗ để vỏ dừa bung ra một phần, rồi gồng hết sức để xé toạc nó ra để lấy gáo dừa bên trong. Sau đó mới đến phần bóc tách cơm dừa bằng cách chẻ đôi gáo dừa, rồi đưa một lưỡi dao chuyên dụng sắc bén và cong, luồn vào khe nhỏ nạo dần từng miếng cơm dừa. Thứ giá trị nhất trong trái dừa chính là cơm dừa vừa được lấy ra sẽ được phân loại cho các nhu cầu sản xuất khác nhau.

Xơ dừa làm ra được nhiều sản phẩm hữu dụng

Sau bữa cơm trưa ngon miệng với những món kết hợp từ nguyên liệu dừa,  giải khát bằng ly dừa tắc mát rượi được chị chủ khu du lịch sinh thái tự tay pha chế, chúng tôi được hướng dẫn qua một làng nghề khác thuộc xã Hưng Phong, huyện Giồng Trôm. Nơi đây, người Bến Tre tận dụng được một thành phần khác của cây dừa là phần cọng để đan thành những chiếc giỏ. Những người thợ thủ công thật khéo léo từ chọn cọng lá dừa cho đến tạo hình. Đôi bàn tay lam lũ nhưng lại tạo ra được những sản phẩm mang tính thẩm mỹ cao, thậm chí có thể xuất khẩu nhờ được ưa chuộng bởi các thị trường ngoại quốc khó tính. Theo người dân nơi đây, nghề đan giỏ cọng dừa đã được truyền lại từ thế hệ này sang thế hệ khác, như một phần kí ức sống động và linh hồn của làng nghề.

Chúng tôi đã có một buổi tiệc chia tay nhẹ nhàng với vài người bạn Bến Tre hồn hậu, men rượu dừa thơm thoảng cùng vị ngòn ngọt vẫn còn lưu lại. Ai cũng thấy trong lòng chất chứa hoài niệm. Miền Tây Nam Bộ trước nay là vùng đất lành, trải qua bao khó khăn, con người nơi đây cần cù vươn lên như một nét đẹp tự nhiên. Xứ Dừa vẫn xanh mát bạt ngàn, ngành tiểu thủ công nghiệp nơi đây vẫn ngày ngày tạo ra thu nhập, duy trì văn hóa cộng đồng và giữ nét riêng đặc sắc với sự đóng góp từ những cây dừa.

Xem thêm bài viết cùng chuyên mục: