Bài: Minh Chi
Ảnh: Internet

Trong suốt một năm qua, chúng ta đã viết rất nhiều, từ Từ email cho khách hàng, tin nhắn tới bạn bè, hay những dòng trạng thái trên mạng xã hội. Những câu chữ liên tụcược gửi đi, phục vụ công việc, các mối quan hệ và kỳ vọng từ bên ngoài. Nhưng giữa tất cả những dòng chữ ấy, có một người thường xuyên bị bỏ quên: chính chúng ta.

Khi những ngày cuối cùng của năm dần trôi qua, thay vì vội vàng lập bảng kế hoạch mới hay ghi chú mục tiêu đầy áp lực, có một cách khép lại năm cũ nhẹ nhàng hơn rất nhiều. Đó là ngồi xuống, cầm bút lên và viết cho chính mình một lá thư tay. Không phải nhật ký, không phải danh sách các việc cần làm, mà là một cuộc đối thoại chậm rãi giữa phiên bản của hôm qua và phiên bản của ngày mai.

Vì sao phải là bút và giấy?

Trong thời đại mọi thứ đều có thể gõ nhanh trên màn hình, việc viết tay dường như trở thành một hành động xa xỉ. Nhưng chính sự chậm chạp ấy lại là điều làm nên giá trị của nghi thức này. Khi viết bằng bút, bạn không thể vội. Từng nét chữ buộc bạn dừng lại, suy nghĩ và cảm nhận.

Cảm giác đầu bút chạm giấy, mùi mực thoảng nhẹ, độ nặng nhẹ của từng dòng chữ khiến cảm xúc có cơ hội xuất hiện một cách tự nhiên. Viết tay không hướng đến sự hoàn hảo hay tốc độ. Nó cho phép bạn thành thật với chính mình, theo cách mà bàn phím và màn hình hiếm khi làm được.

Lá thư gửi “tôi” của năm cũ: Lời cảm ơn và sự tha thứ

Phần đầu tiên của lá thư không dành cho thành tích, cũng không để tổng kết KPI. Nó dành cho sự công nhận. Năm qua, có thể bạn đã mệt mỏi, thất vọng hay có những lựa chọn chưa đủ tốt. Nhưng bạn vẫn ở đây, vẫn đi đến ngày cuối cùng của năm.

Hãy viết để nói lời cảm ơn với chính mình vì đã không bỏ cuộc trong những ngày khó khăn nhất. Hãy cho phép bản thân được tha thứ cho những lần sai lầm, phản ứng bốc đồng  hay chưa đủ mạnh mẽ. Viết ra là một cách buông bỏ. Khi những điều nặng nề được đặt lên trang giấy, bạn không cần phải mang chúng theo vào năm mới nữa.

Lá thư gửi “tôi” của năm mới: Định hướng bằng sự dịu dàng

Thay vì đặt ra những mục tiêu cứng nhắc, lá thư này nên nói về điều bạn mong muốn cảm nhận. Không phải “phải đạt được bao nhiêu”, mà là “muốn sống như thế nào”.

Đó có thể là mong muốn được thức dậy với tâm thế bình an hơn, biết chăm sóc cơ thể mình tốt hơn, biết nghỉ ngơi khi cần và không quá khắt khe với bản thân. Lá thư ấy sẽ trở thành chiếc la bàn tinh thần. Khi năm mới cuốn bạn vào guồng quay quen thuộc, chỉ cần đọc lại, bạn sẽ nhớ điều gì thực sự quan trọng đối với mình.

Tạo không gian cho nghi thức viết thư

Đây không phải việc làm vội vàng. Hãy dành cho nó một khoảng thời gian riêng, như một buổi hẹn với chính mình. Một buổi tối yên tĩnh, khi điện thoại được tắt, không gian đủ ấm và an toàn để cảm xúc xuất hiện.

Một ngọn nến thơm, một tách trà nóng hay một ly vang nhẹ, một xấp giấy viết thư dày tay và một cây bút bạn thích. Những chi tiết nhỏ ấy giúp não bộ hiểu rằng đây là khoảnh khắc dành cho sự lắng lại, không phải cho hiệu suất.

Lá thư như một “hộp thời gian”

Khi viết xong, hãy ký tên, ghi ngày tháng và niêm phong lá thư cẩn thận. Bên ngoài phong bì, bạn có thể ghi một mốc thời gian cụ thể để mở lại, có thể là cuối năm sau hoặc sinh nhật của bạn.

Lá thư ấy giờ đây không chỉ là giấy mực. Nó trở thành một chứng nhân cho hành trình trưởng thành của bạn. Nằm yên trong ngăn kéo hay hộp kỷ niệm, nó mang theo lời nhắc nhở rằng bạn đã từng đủ dũng cảm để ngồi lại, đối diện và yêu thương chính mình.

Cuộc sống hiện đại khiến chúng ta chạy rất nhanh, nhưng hiếm khi dừng lại để hỏi xem mình có đang ổn không. Viết một lá thư tay cho chính mình là cách chậm rãi để làm điều đó.

Không cần văn hay, không cần đúng chính tả. Chỉ cần thật lòng. Bởi giữa tất cả những món quà bạn có thể tự tặng mình vào dịp cuối năm, một lá thư viết bằng sự thành thật và dịu dàng có lẽ là món quà ấm áp nhất.

Xem thêm bài viết liên quan: