Trần Nguyễn Nguyên Khang

Đối với tôi, cách “Chạm vào cảm xúc” qua những chuyến đi của mỗi người là khác nhau. Riêng tôi, những lần khám phá những địa điểm mà bản thân lần đầu được đặt chân tới là một niềm tự hào của tuổi trẻ, là một cái nhìn tận mắt những khung cảnh chưa từng được thấy trong đời và chiếc máy ảnh là thứ tôi không thể tách rời để ghi lại những khoảnh khắc mà tôi bao giờ không muốn quên.

Trong năm 2024 này tôi đã có chuyến đi du lịch cùng nhóm bạn tại Phú Yên, và ấn tượng đầu tiên của tôi về Phú Yên đẹp vượt xa những gì tôi được thấy trên sách báo hay social (mạng xã hội), và tôi không hề bỏ sót bất cứ khoảnh khắc bình minh hay hoàng hôn trong 5 ngày tại đây, mặc dù Phú Yên rất rộng lớn và những địa điểm cần đến trong kế hoạch chuẩn bị trước như là Ghềnh Đá Đĩa, Vịnh Vũng Rô, Hải đăng Gành Đèn, Mũi Điện, Quảng trường Nghinh Phong,… Nó cách nhau khá là xa hơn 20-50km chạy xe và tôi đèo thêm đống thiết bị tác nghiệp sau lưng. Nhưng tất cả vẫn cố gắng sắp xếp và đặt chân tới được những nơi cần đến.

Và tôi nhớ lúc săn khoảnh khắc hoàng hôn tại Gành Đèn. Tôi thấy may mắn khi lúc đấy bầu trời tạo nên một dải chuyển sáng màu hồng ở đường chân trời và không có gì ngăn cản tôi chụp tất cả những gì tôi thấy và đến độ quên cả quay video lại vào lúc đó. Nhưng mọi thứ đều rất tuyệt cho đến khi trời sụp tối hẳn và đường đi ra không hề có một ánh đèn.

Với 5 ngày, tôi đã cố gắng ghi và chụp lại những khoảnh khắc mà tôi trải qua cùng bạn bè, với những tiếng cười giòn tan, những câu chuyện không hồi kết và những khoảnh khắc lặng im ngắm nhìn vẻ đẹp của tạo hóa tại nơi mà tâm hồn được thả trôi theo từng cơn gió biển. Tôi hy vọng tương lai tôi sẽ quay lại Phú Yên trong một chuyến Photo tour thay vì là du lịch nghỉ dưỡng và mong rằng mọi vẻ đẹp ấy theo thời gian sẽ luôn giữ mãi.

Bài viết và video clip nằm trong khuôn khổ cuộc thi “Chạm vào cảm xúc” do Fanpage Tạp chí Heritage tổ chức. Độc giả quan tâm có thể tìm hiểu về cuộc thi tại đây.