Phan Quốc Vinh
San Francisco từ lâu đã được mệnh danh là “thành phố yêu thích của du khách”. Nơi đây đem đến những trải nghiệm đa dạng, vừa có thể khám phá một điểm đến mang đậm “chất Mỹ” hoa lệ, vừa có thể hòa mình vào thiên nhiên một cách dễ dàng.

Nào ta lên rừng…
Điều tôi thích thú nhất ở San Francisco chính là có rất nhiều công viên quốc gia nằm ngay cạnh bờ biển. Ở xa xa thành phố thì có Công viên thiên đường biển (Paradise beach park) – nơi du khách có thể đạp xe dạo vòng quanh, xuống cầu tàu để vừa cho những chú ngỗng ăn bánh mì vừa ngắm nghía hàng ngàn chiếc xe ô tô đủ các loại đang rồng rắn trên chiếc cầu Richmond hối hả băng qua vịnh San Francisco.
Nếu thích đi bộ, leo núi thì hãy tới công viên Tiểu bang núi Tamalpais (Mount Tamalpais State Park) với khu rừng gỗ đỏ được ví như lá phổi của thành phố. Trekking đến đỉnh Tamalpais không quá khó khăn, tôi có cơ hội phóng tầm mắt ra tứ bề ở độ cao 2.571 foot (gần 800m so với mực nước biển). Để không bị lạc lối trên đường rừng với hàng vạn cây cổ thụ mà hai ba người ôm không xuể, bạn nên ghé đến Trung tâm phục vụ du khách để lấy bản đồ xem đường đi, tìm nơi cắm trại nghỉ chân và nhận được những sự tư vấn hữu ích từ các chuyên gia.

Công viên Tiểu bang núi San Bruno (San Bruno Mountain State & County Park) cũng là điểm đến của những người yêu thích đi bộ bởi nhìn vào bảng chỉ dẫn các con đường mòn cũng đủ khiến người ta phấn khích đến… hoa mắt: Summit loop trail, Eucalyptus loop, Dairy Ravine Trail, Ridge Trail, Old Ranch Rd Trail, Saddle trail, Old Guadalupe trail, Bog trail..
Khi đi dọc các con đường này, tôi thích thú nhón tay hái quả dâu rừng chín mọng, ngắm nhiều loài hoa lan rừng hay theo dõi gia đình đám chồn đang quây quần, chốc chốc lại ngóc đầu nhìn lữ khách lạ lẫm.
Vượt qua vài dặm đường vất vả để khi đến được điểm cao nhất của những con đường mòn ngắm nhìn toàn cảnh thành phố San Francisco, bạn mới thấy được hết giá trị giọt mồ hôi của mình!
Trên đường trở về, tôi gặp anh John, một nhân viên của Sở công viên và giải trí San Francisco, anh cho biết hiện Sở đang quản lý hơn 220 công viên, sân chơi và không gian mở trên khắp thành phố. Vào năm 2017, San Francisco đã trở thành thành phố đầu tiên trên toàn nước Mỹ – nơi mà tất cả cư dân có thể tiếp cận công viên chỉ trong vòng 10 phút đi bộ. Thật là điều đáng ngưỡng mộ!

Rồi cùng xuống biển
Nếu muốn khám phá khu rừng nhỏ hơn ngay trong trung tâm thành phố thì công viên “bánh mì gối” Cổng vàng (Golden Gate park) được cuộn vuông vắn bởi hai con đường Fulton và Lincoln. Tôi đặt cho công viên này với cái tên “ngọt ngào nhiều bột” bởi ở chốn đô thành, xe cộ chật chội này, chính quyền đã cân nhắc quy hoạch một công viên rộng rãi, vuông vắn như ổ bánh mì sandwich để người dân có nơi vui chơi và… hít thở.
Công viên Cổng vàng này rộng hơn 400ha (tôi xin nhắc lại con số chính xác là 412ha chứ không phải là 4,12ha để du khách có thể tính toán đủ thời gian thăm viếng), với các tuyến đường không có ô tô để mọi người đến tận hưởng không khí trong lành, yên tĩnh thực sự. Nếu gia đình có trẻ em thì điểm đến thú vị là Koret – nơi các bé có thể dùng những tấm bìa carton theo cầu trượt từ trên cao xuống đất, hoặc khám phá bầu trời thành phố ở vòng quay Skystar, hay tìm hiểu khủng long ở học viện khoa học California (California Academy of Sciences). Nếu là đôi lứa đang yêu nhau, hãy tìm đến khu bảo tồn các loài hoa (Conservatory of Flowers) với trăm loài khoe sắc, dắt tay nhau dạo thảnh thơi ở thảo cầm viên San Francisco (San Francisco Botanical Garden) hay vườn hoa tulip hoàng hậu Wilhelmina (Queen Wilhelmina Tulip Garden). Còn nếu có người lớn tuổi thì bảo tàng De Young sẽ là điểm dừng chân bổ ích bởi nơi đây có nhiều bộ sưu tập mỹ thuật đa dạng. Vườn trà Nhật Bản với đàn cá koi và nhiều cây cảnh bonsai cũng là những điểm có phong cảnh hữu tình để thư giãn.

Điều thích nhất trong chuyến đi là tôi chỉ cần bước chân từ công viên qua con đường Great highway thì đã có thể tận hưởng vị mặn của biển. Tôi đã chạy theo những em bé đang thả diều dọc bờ biển, lúc muốn nghỉ ngơi thì sục chân vào bãi cát và nghe những con mòng biển đang ríu rít gọi bạn tình.
Ngả lưng xuống chiếc ghế bố đặt cạnh mép nước nơi sóng vỗ nhè nhẹ, tôi ngắm nhìn mặt trời đang chầm chậm lặn xuống như muốn níu kéo thêm chút thời gian của những ngày rong chơi lên rừng xuống biển.