Bài: Trương Quý
Ảnh: Photo tour Heritage – Thái Nguyên 2024

Nằm giữa dãy Tam Đảo và đoạn cuối của hai cánh cung Ngân Sơn, Bắc Sơn, Thái Nguyên có địa thế chuyển tiếp từ miền núi xuống vùng đồng bằng, tựa như cửa ngõ vùng cao Việt Bắc. Thái Nguyên lại đâu xa Hà Nội, chỉ cách trung tâm thủ đô hơn 70km với tuyến cao tốc rút ngắn thời gian đi lại, song không khí huyền hoặc đường rừng vẫn bao phủ nơi đây. Hình như người ta vẫn còn chưa biết về chốn bán sơn địa này, mà có đi mới biết sự “chưa biết” ấy lại có giá trị thế nào.

Rừng thiêng nước bạc

Thái Nguyên là vùng đất cư trú của người Việt thời tiền sử và sơ sử, rồi trở thành một châu vào thời Lý, thành trấn vào thời Trần, án ngữ vùng đất bao bọc phía bắc kinh đô Thăng Long. Tỉnh Thái Nguyên được vua Minh Mạng lập năm 1831, trở thành trung tâm hành chính – quân sự quan trọng của nhà Nguyễn cũng như thời Pháp thuộc. Những dòng người từ miền xuôi lên lập ấp, canh tác đã tạo thành một khu vực nông nghiệp đặc thù. Chất đất thích hợp với việc trồng chè ở thành phố Thái Nguyên các huyện Đồng Hỷ, Đại Từ, Phú Lương… đã tạo ra thương hiệu đất chè cho tỉnh. Hầu như người Việt nào cũng biết đến câu “chè Thái, gái Tuyên” với hàm ý ca tụng phẩm chất của thức trà mạn đất Thái Nguyên cùng sắc đẹp và sự đảm đang của những người con gái tỉnh Tuyên Quang lân cận.

Đồi chè ở huyện Đại Từ

Thái Nguyên có nghĩa là vùng đất bằng phẳng rộng lớn, là thềm phù sa cổ với dòng sông Cầu bắt nguồn từ Bắc Kạn rồi chảy xuôi giữa địa phận để sang Bắc Ninh. Nhưng con sông nổi tiếng nhất lại là sông Công, phụ lưu của sông Cầu, bắt nguồn từ huyện Định Hóa làm nên một nhánh sông chứa đựng huyền thoại tình yêu vượt qua chênh lệch giai tầng giữa chàng mục đồng Cốc và nàng Công con quan. Bàn tay con người thời hiện đại đã tạo ra hồ thủy lợi Núi Cốc, một trong những điểm đến du lịch nổi tiếng nhất tỉnh Thái Nguyên. Một hồ nước xanh trong trở nên ngoạn mục khi được nhìn từ trên cao, những ngọn đồi xanh tựa ngọc nổi trên mặt nước biếc, dọn chỗ sẵn cho âm nhạc của ký ức vang lên: “Nắng lên xanh màu xanh huyền thoại, nghe câu chuyện xưa của đôi trai gái…” (Huyền thoại hồ Núi Cốc – Phó Đức Phương).

Án ngữ con đường quốc lộ 3 đi vào trái tim của vùng Việt Bắc, Thái Nguyên chính là nơi diễn ra những sự kiện lịch sử kiến tạo nên nước Việt Nam hiện đại. Cuộc khởi nghĩa Thái Nguyên năm 1917 với những tên tuổi Đội Cấn và Lương Ngọc Quyến đã đánh dấu vào bản đồ phong trào giải phóng dân tộc của thế kỷ 20. Các vùng rừng Thái Nguyên là nơi trú chân của những khóa quân chính kháng Nhật 80 năm trước trong cao trào Tổng khởi nghĩa năm 1945, cũng như địa bàn của An toàn khu Định Hóa, nơi chính phủ Việt Nam dân chủ cộng hòa thiết lập “thủ đô gió ngàn” suốt phần lớn thời kháng chiến chống Pháp (1947-1954).

Một góc trưng bày trong bảo tàng Văn hóa các dân tộc Việt Nam

Sự quyến rũ chốn hoang dã

Mỗi cảnh sắc Thái Nguyên thực tế đều có khả năng kể một câu chuyện cuốn hút du khách, từ chính những hoạt động sống của cư dân địa phương. Những đồi chè đã làm nên tên tuổi trà Thái Nguyên giờ đây lấy lại hào quang của mình nhờ khung cảnh các vùng danh trà trồng theo phương pháp hữu cơ. Niềm vui của một chuyến đi thời nay cũng có thể giản đơn là được du ngoạn giữa những luống chè trồng ngang thân người, trên những ngọn đồi nối tiếp những thung lũng, theo bước chân những người dân tộc Dao quần chẹt đi hái chè, trong khi những vầng mây sà xuống từ những đỉnh núi lân cận. Vùng chè Tân Cương nằm ở ven thành phố Thái Nguyên giờ đây có những nương đồi bát ngát ở chân dãy Tam Đảo như Hoàng Nông, La Bằng… thu hút du khách tìm về với những nhà nghỉ sinh thái xinh xắn.

Chẳng hạn, du khách sẽ tò mò về cái tên suối Cửa Tử, nơi có 7 tầng thác nước trên sườn đông dãy Tam Đảo đổ xuống, được gọi là 7 cửa, kéo dài khoảng 30km trước khi êm ả chảy ra sông Công. Nơi đây hãy còn nhiều nét hoang sơ và tương đối mạo hiểm để chinh phục. Những dòng suối như vậy còn nhiều tiềm năng, cũng như những bản làng phát triển theo hướng du lịch đã nổi lên những cái tên như Thái Hải được tôn vinh trong số “những ngôi làng du lịch tốt nhất thế giới”, sở dĩ níu chân du khách là nhờ khéo đem lại cho họ một cảm thức mộc mạc, tinh tế.

Suối Cửa Tử là điểm đến cho những ai yêu thích thiên nhiên hoang dã

Ta về ta nhớ những hoa cùng người

Trở về thành phố, dấu ấn núi rừng thực ra vẫn còn đáng để khám phá ở một viên ngọc quý của kiến trúc Việt Nam: bảo tàng Văn hóa các dân tộc Việt Nam. Được xây dựng năm 1960 với thiết kế của KTS Hoàng Như Tiếp, công trình mang phong cách kiến trúc chiết trung đường bệ, tiếp bước những triển lãm lớn giới thiệu hình ảnh một đất nước giàu màu sắc văn hóa. Màu hồng đặc trưng của công trình cùng những họa tiết lấy từ các hoa văn trang trí của nhà cửa và trang phục các dân tộc Việt Bắc, qua hơn 60 năm vẫn xứng đáng là một điểm bắt đầu ấn tượng cho hành trình khám phá lịch sử, văn hóa Thái Nguyên. Điểm bắt đầu này thực ra chính là điểm hẹn tái ngộ, bởi lẽ một chuyến đi là chẳng đủ.

Du khách chia tay xứ trà, rất dễ nhớ đến câu thơ: “Mình về mình có nhớ ta? Ta về ta nhớ những hoa cùng người” (Việt Bắc – thơ Tố Hữu). Vẻ đẹp của miền đất đã có sẵn rồi, nhưng cần được chế biến như vị trà Tân Cương lừng danh để sau khi uống còn để lại vị ngọt hậu dễ chịu. Thứ mong manh sương khói đấy thực sự làm nên hồn cốt xứ sở!

Xem thêm bài viết cùng chuyên mục: