Bài: CHI MAI
Ký hoạ: VINCENT MONLUC, DANIEL TINGCUNGCO

Vincent Monluc là một người Pháp gốc Việt, rời quê hương theo gia đình sang Pháp từ năm 11 tuổi (năm 1964). Ông theo học nghệ thuật tạo hình một cách bài bản ở Pháp nhưng sau đó, lại theo đuổi công việc của một đạo diễn phim hoạt hình. Ông từng giành giải thưởng lớn của Ban giám khảo tại Liên hoan phim hoạt hình quốc gia của Pháp năm 1983. 

Vincent Monluc - Bà bán cá chợ Bến Thành

Thành công trong nghề có lẽ là một dẫn dắt để ông về lại Việt Nam: năm 1994, một nhà sản xuất phim hoạt hình Pháp đề xuất ông mở một studio làm phim hoạt hình tại T.P Hồ Chí Minh, thu nhận nhân công người Việt để đào tạo và làm việc trong lĩnh vực kinh doanh giàu tiềm năng này. Ông đã nhận lời và làm việc ở đó đến năm 2002. Nhưng có lẽ, không ngờ với chính ông là chuyến trở về ấy lại mở ra trước mắt ông một thế giới của cái đẹp hoàn toàn khác biệt: vẻ đẹp đầy tình cảm của phong cảnh, đất và người Việt Nam, nhất là ở TP.Hồ Chí Minh, nơi ông gắn bó hầu hết thời gian qua.

Vincent Monluc - Lăng Ông Bà Chiểu

Khác với Vincent, Daniel Tingcungco không có gốc gác Việt Nam, anh là một người trẻ Philippines và như rất nhiều người trẻ khác trong bối cảnh toàn cầu này, anh đi tìm nơi tốt cho công việc và cuộc sống của bản thân. Daniel tốt nghiệp chuyên ngành Truyền thông hình ảnh (visual communication) ở Philippines và là một thành viên của Hiệp hội Ang Ilustrador ng Kabataan (INK), một hiệp hội của các nghệ sĩ theo đuổi công việc minh họa sách cho thiếu nhi và người trẻ Philippines rất có uy tín. Nhưng dù là ở TP.Hồ Chí Minh từ năm 1994 và lại có gốc gác Việt Nam như giống như Vincent, hay mới chỉ đến nơi này từ năm 2019 như Daniel, họ đều đã bị con người và cảnh quan ở thành phố luôn trẻ, năng động này cuốn hút, đến độ làm cho nội tâm của họ chỉ muốn cất lên tiếng hát của nghệ thuật/ sự sáng tạo, và họ vẽ, vẽ với tất cả những gì chất chứa trong trái tim: sự lãng mạn, sự rung động, niềm xúc động về tình đất và tình người nơi đây.

Daniel Tingcungco - Chợ Bến Thành

Những tháng ngày đại dịch, Daniel đã không thể đi lại nhiều. Anh tìm lại các hình ảnh thành phố mà anh đã chụp đây đó, nói chuyện với bạn bè, xem chia sẻ hình ảnh của họ, của bất kể ai có thể có trên các nền tảng trực tuyến và hồi tưởng những xúc cảm của cá nhân mình dành cho nơi chốn này. Người và xe máy bên nhau vui vẻ, một quán cà phê “cóc” bên đường đậm màu đỏ tươi mới của ghế, của xe gắn máy, của đồ đạc… như là màu cuộc sống, những góc phong cảnh xa xa đầy bóng cây xanh, đem tới sự yên ả, lãng mạn…

Màu xanh cũng là thứ thường xuyên xuất hiện trong tranh của Vincent Monluc nhưng dường như nó được hòa với màu nắng, màu bình yên trên gương mặt những người dân hiền hậu, ấm áp… Những nét bút nhẹ nhõm, thanh thoát. Bố cục khoáng đạt cho dòng tranh phong cảnh, chặt chẽ và tinh tế nơi những bức tranh tập trung vào chân dung con người. Tranh màu nước của Vincent có gì đó thật bay bổng, lãng mạn như thể đời sống thực thấm đẫm tình người bao chứa người vẽ và đẩy cảm xúc của họ thăng hoa, khiến cho họ mơ mộng thêm nhiều. Nhưng hình ảnh trong sáng tác của hai nghệ sĩ này đều rất thật, là hiện thực nhưng lại cứ như không thực chính nhờ bởi sự thơ mộng ấy…

Daniel Tingcungco - Hàng bánh rán

 “Tôi là một họa sĩ vẽ tranh phong cảnh ngoài trời, những mảnh đời sống thường nhật và ánh sáng đã cuốn hút tôi và Việt Nam là nguồn cảm hứng vô biên. Mong ước lớn của tôi là có thể bước tới gần hơn, gần hơn nữa với văn hóa Việt Nam để có thể vẽ nên tâm hồn Việt Nam” – Vincent Monluc đã tâm sự với người viết như vậy và để kết lại, ông bày tỏ có thể vẽ được những bức tranh sơn dầu khổ lớn tại xưởng vẽ của mình, sau những bản sáng tác màu nước ngoài trời tại chỗ để thỏa mãn cảm xúc tức thời.

Daniel Tingcungco - Ngõ nhỏ Sài Gòn

Còn Daniel, một người trẻ nên cũng có khác, anh ứng dụng công nghệ nhiều cho các bức minh họa của mình. Nhưng dù dùng công nghệ, đôi mắt và trái tim vẫn là thứ quyết định cho tinh thần của bức họa. Daniel chọn những khuôn hình với nhiều ánh sáng, của nắng, của đèn đường về đêm, và luôn có hình dáng con người, sống động, đầy sinh lực trong đủ dáng vẻ, ăn uống, làm việc, thư giãn… Cũng có đôi khi, không có hình người mà có bóng người đổ trong nắng bên hoa rực rỡ và lá xanh mướt để thấy sự sống bao trùm… Cuộc sống là những chuỗi ngày miên viễn với đủ sắc thái vui buồn, trầm tư, mệt mỏi hay đắng cay… Và chỉ có tình yêu cuộc sống, tình yêu con người mới làm cho ta luôn hướng về phía sáng với một tâm khí người tràn đầy.

Daniel Tingcungco - Gỏi cuốn

Hẳn đây đó quanh TP. Hồ Chí Minh nói riêng, trên khắp Việt Nam mình nói chung, vẫn còn có rất nhiều người khác như Vincent, Daniel, dành tình yêu cho nơi chốn này thông qua những bức vẽ giản dị mà giàu cảm xúc. Daniel đang tiếp tục với việc vẽ về 100 món ăn có lẽ là riêng có ở Sài Gòn, Vincent thì không chỉ dừng lại với việc vẽ ở thành phố này mà sẽ là nhiều, thậm chí là rất nhiều nơi chốn khác trên quê hương Việt Nam mến yêu…