
Đã ba lần đặt chân đến Hà Giang, nhưng lần nào tôi cũng có cảm giác hứng khởi như lần đầu. Vùng đất nơi đây mang đậm chất tình làm xao xuyến những người yêu nhiếp ảnh như tôi.



Hà Giang, mảnh đất địa đầu cực Bắc của Việt Nam, mùa hè có khí hậu khô, nóng, mùa đông khá lạnh, đôi khi có tuyết, không khí trong lành. Vùng đất này được mệnh danh là nơi “miền đá nở hoa” với cảnh sắc hoang sơ mà đã đến rồi ắt hẳn sẽ không thể quên. Tạo hóa đã ban tặng cho nơi này những mùa hoa rực rỡ trên cao nguyên đầy đá.
Ở đây còn có cuộc sống bình dị của bà con các dân tộc thiểu số bên những bản làng thân thương. Tôi trở lại Hà Giang vào dịp đầu năm mới để được ngắm nhìn sắc xuân trên thung lũng hoa Sủng Là, cao nguyên đá Đồng Văn, đèo Mã Pì Lèng, dòng sông Nho Quế...
Xuất phát từ Hà Nội lúc 5h sáng, vượt qua 400km sau hơn 10h đồng hồ, tôi đến Phố Cáo, huyện Đồng Văn, Hà Giang vào cuối buổi chiều sương mù giăng lối, thấp thoáng trong làn sương mờ dáng những người đàn bà gánh bó củi khô trở về nhà sau một ngày làm việc. Những bản làng im ắng nép mình dưới núi đồi bình yên.
Điểm dừng chân đầu tiên của tôi vào sáng hôm sau là thung lũng Sủng Là, nằm trên quốc lộ 4C đi qua các thị trấn của Hà Giang, cách huyện Đồng Văn chừng hơn 20km. Nơi đây có nhiều thôn như Lao Xa, Lũng Cẩm nằm lọt trong thung lũng toàn núi đá.
Trên tay là máy ảnh, tôi rảo bước trên con đường đất nhỏ chạy quanh co của thôn Lao Xa, mải miết ghi lại khung hình những nếp nhà trình tường đậm đà bản sắc dân tộc Mông, với mái ngói âm dương màu nâu sẫm, nổi chìm ẩn hiện trong sắc đỏ của những cây đào cổ thụ, chen vào đó là những cây mận, cây lê nở hoa trắng muốt trong những ngày đầu xuân mới.

Chiều sương mù Phố Cáo, Đồng Văn

Hoa lê ở Sùng Là, Đồng Văn

Cậu bé chơi trong vườn nhà

Chiều xuống, tôi lang thang ở thung lũng Sủng Là. Những tia nắng chiều tinh nghịch nhảy nhót in hình lên núi đá, xen lẫn những vạt hoa đào, hoa mận, hoa lê, hoa cải đua nhau khoe sắc thắm làm tươi mới cả một thung lũng.

Những em bé H'Mông ở Sủng Là, Hà Giang.
Đào Hà Giang có vẻ đẹp tự nhiên, thường nở rộ vào dịp rằm tháng Giêng, sau Tết cổ truyền. Bên cạnh sắc hồng của hoa đào, Hà Giang còn có sắc vàng của hoa cải cuối mùa, sắc trắng tinh khôi của những nhánh hoa mận, hoa lê đầu mùa.
Những đứa trẻ vô tư, hồn nhiên, đáng yêu đang đùa nghịch dưới gốc đào cổ thụ, bên những mỏm đá tai mèo, trên vai gùi những đóa hoa cải vàng rực rỡ dưới nắng chiều xuân.

Cao nguyên đá Đồng Văn được UNESCO công nhận là công viên địa chất toàn cầu đầu tiên tại Việt Nam và thứ 2 ở Đông Nam Á. Đến với Đồng Văn, một địa điểm thu hút người yêu nhiếp ảnh như tôi chính là Sà Phìn, nơi có những ngọn núi đá tai mèo cao vút.
Sà Phìn được ví như cổng trời của cao nguyên đá, cách huyện Đồng Văn 15km về hướng Yên Minh, tôi đã may mắn gặp được khoảnh khắc tuyệt đẹp khi đón bình minh tại đây, được thả hồn bay bổng trên những ngọn núi đá nhấp nhô hòa quyện cùng biển mây bồng bềnh giữa nắng sớm cao nguyên.
Sà Phìn được ví như cổng trời của cao nguyên đá.
Rời Sà Phìn, tôi tiếp tục hành trình chinh phục đèo Mã Pì Lèng huyền thoại. Mã Pì Lèng dài khoảng 20km được mệnh danh là tứ đại đỉnh đèo của vùng núi phía Bắc Việt Nam cùng với Khau Phạ, Ô Quy Hồ và đèo Pha Đin. Đèo cao với những khúc cua tay áo với một bên là núi đá cao dựng đứng, một bên là vực sâu thăm thẳm.
"Tôi đã phải lòng những cung đường uốn lượn với núi đồi gập ghềnh và dòng sông xanh mộng mơ xứ này!"



Dừng xe trên đỉnh đèo, tôi ngắm nhìn dòng sông Nho Quế nằm dưới chân những ngọn núi tai mèo hiểm trở như một dải lụa xanh biêng biếc duyên dáng và dịu êm.
Tôi đã phải lòng những cung đường uốn lượn với núi đồi gập ghềnh và dòng sông xanh mộng mơ xứ này!
Bài: ĐẶNG HOÀNG ANH
Trình bày: NGỌC DIỆP
